Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Trùng » Phần 16

Trùng - Tác giả Hùng Sơn


Update Phần 219

Phần 16: Tồn tại không tưởng tượng nổi, nhân tâm khó dò

Sau khi làm xong mọi thứ, Trần Duyên không vội rời đi ngay. Thương thế trong người vẫn còn, đây lại là nơi chữa thương không tệ.

Hắn ngồi xuống bắt đầu kiểm tra túi linh thú, bất ngờ là bên trong lại có gần trăm cái kén trắng nằm một góc.

Trần Duyên chưa kịp hỏi thì Chu lão đã nói:

– Khi ngươi ngất đi ta đã bảo tiểu mập mạp ra lệnh cho bầy Thực Huyết Trùng thôn phệ xác của hai con yêu thú kia rồi. Mặc dù vụ nổ rất lớn nhưng huyết nhục của yêu thú cấp hai không thể coi thường.
– Ngoài ra còn chuyện này ngươi muốn nghe tin vui hay tin buồn trước nào?

Hắn nghe vậy liền không cần suy nghĩ:

– Ta muốn nghe tin vui trước.

Lão cười hà hà nói:

– Tin vui là con Thực Huyết Trùng đầu tiên người ký kết khế ước nhận chủ đang lột xác trở thành linh trùng Ất đẵng.
– Còn tin buồn?

Trần Duyên hồi hộp lắng nghe.

Chu lão chần chừ một hồi rồi nói:

– Cây linh thảo hai con yêu thú kia tranh dành đã không thấy đâu nữa.

Trần Duyên nghi hoặc suy đoán:

– Chẳng lẽ Địa Linh Sâm đã bị vụ nổ kia cuốn theo không còn cặn bã.

Chu lão lắc đầu nói:

– Không phải, dù cho có tan thành tro thì khí tức của linh thảo không thể nào biến mất như vậy được. Dù sao ta cũng là tu sĩ Nguyên Anh kỳ không thể nào ta không nhận ra. Trừ khi…
– Trừ khi gì? Lão nhân gia ngài cứ úp mở làm ta cũng nôn nóng theo.

Trần Duyên đã gắp không chịu được.

Lão suy nghỉ một hồi rồi nói:

– Trừ khi đó không chỉ là Địa Linh Sâm mà là linh thảo đã sinh ra linh trí.

Thấy gương mặt Trần Duyên vẻ ngờ nghệt lão đành giải thích:

– Tiểu tử ngươi cũng biết linh thảo cấp bốn chỉ có tu sĩ Nguyên Anh kỳ mới có tư cách sử dụng thì khi vượt qua cấp bốn thì linh thảo sẽ sinh ra linh trí và có khả năng tu luyện.

Hắn cũng hoảng hốt:

– Vượt qua cấp bốn chẳng lẽ thực lực của nó…

Chu lão gật đầu nói tiếp:

– Ngươi suy đoán không sai, cũng may là có vụ nổ lớn đó nếu không thì ngươi đã sớm gặp diêm vương rồi.

Trần Duyên cũng hồi hộp không ngờ hắn dám đánh chủ ý tới tồn tại vượt qua cả tu sĩ Nguyên Anh.

Chu lão cũng thở dài:

– Qua lần lịch luyện này ngươi cũng đã thấy, cho dù là Nguyên Anh kỳ nếu quá tự mãn thì cũng có khả năng ngã xuống. Trên đời này không có kẻ mạnh nhất mà chỉ có kẻ mạnh hơn, tương sinh tương khắc.

Trần Duyên cũng ngộ ra, tầm nhìn trước đây của hắn quá hạn hẹp. Tu luyện là không điểm dừng, Nguyên Anh kỳ cũng không phải là vô địch thủ.

Lần này đã thay đổi tâm cảnh của Trần Duyên rất lớn. Sau gần mười ngày thì thương thế đã khỏi hẳn, hắn lại tiếp tục tiến sâu vào Hắc Lâm rừng rậm.

Khi đêm tối xuống, Trần Duyên ngồi tĩnh tọa trước lửa trại thì bỗng nghe tiếng động. Hắn mở mắt đứng dậy nhìn về phía màn đêm hét lớn:

– Cho hỏi là đạo hữu nào ở ngoài đó, nếu không có địch ý thì xin mời rời xa chỗ này nếu không đừng trách tại hạ không nương tay.

Trần Duyên vừa nói vừa nhìn chân chân về phái phát ra tiếng động. Qua hơn một tháng rèn luyện trong rừng sâu dưới sự chỉ bảo của Chu lão thì hắn chỉ cần nghe tiếng bước chân đã có thể phân biệt được yêu thú hay con người.

Trước đây hắn cũng gặp các tu sĩ khác vài lần nhưng để tránh hiểu lầm gây ra xung đột thì hai bên tự nhiên không chào hỏi, không hẹn trước mà cùng quay đầu lại rời đi. Dù sao thứ nguy hiểm nhất trong rừng sâu heo hút này không chỉ là yêu thú hay động vật mà là tu sĩ khác. Giết người cướp bảo, phi tang chứng cứ không phải là điều hiếm khi xảy ra.

Nghe tiếng bước chân càng lúc càng gần thì Trần Duyên lấy từ trong túi trữ vật một thanh kiếm là pháp khí cấp một Giáp đẵng. Dù sao đã là kẻ có tiền, không thể chỉ xài pháp khí Bính đẵng được.

Thanh Kiếm này đã tiêu hao của hắn gần một trăm điểm cống hiến còn phải bỏ ra thêm hạ phẩm linh thạch để trừ nợ nhưng nói về chất lượng thì không cần phải bàn cải, nói riêng về độ cứng rắn thì một trăm thanh kiếm Bính đẵng cũng không bằng.

Trần Duyên vừa rút kiếm thì trong đêm tối có tiếng nói vọng lại:

– Đạo hữu xin dừng tay, ta cùng tiểu muội tới đây lịch luyện. Bây giờ trời đã tối xin ở cùng đạo hữu một đêm sáng mai khẳng định sẽ rời khỏi không dám làm phiền.

Nói rồi trong bóng tối bước ra một thanh niên vẻ ngoài nho nhã, gương mặt phúc hậu. Theo sau đó là một nữ nhân mặc dù không quá xinh đẹp nhưng bên ngoài cũng rất đẫy đà.

Trần Duyên nhìn qua liền nhận ra tên tu sĩ trung niên có tu vi Luyện Khí tầng sáu, còn nữ nhân kia chỉ có tu vi luyện khí tầng bốn làm hắn đề phòng. Hắn không tin hai kẻ này tự mình đi được tới đây mà không hề có vết trầy xước nào, y phục lại gọn gang như vậy.

Trần Duyên liếc nhìn hai người rồi ra lệnh trục khách rõ ràng:

– Xin hai vị đạo hữu thứ lỗi, tại hạ độc lai độc vãng đã quen không muốn bị người khác làm phiền.

Nghe vậy trung niên nhăn mặt lại, còn nữ nhân bên cạnh thì chống tay nói:

– Hừ hai chúng ta tới chỗ này nghỉ qua đêm là cho ngươi mặt mũi mà không biết điều.
– Xin thứ lỗi tiểu muội ta từ nhỏ đã bị nuông chiều làm hư xin đạo hữu đừng để bụng.

Trung niên nở nụ cười làm hòa nói.

Trần Duyên khoát tay:

– Không sao, ta không để tâm chuyện này. Nhưng mời hai đạo hữu rời đi khỏi đây nếu không ta sẽ không lưu tình.

Trần Duyên vừa nói tay cầm kiếm giơ về phía hai huynh muội.

– Hừ ngươi nghĩ rừng này là của ngươi trồng? Có tin ta…

Nữ nhân đang nói thì bị trung niên ngăn lại, hắn chắp tay về phía Trần Duyên:

– Vậy huynh muội bần đạo xin rời khỏi đây. Hy vọng hữu duyên gặp lại.

Nói tới đây sắc mặt trung niên nhân đã lạnh lại hắn phất tay áo rời đi.

– Không tiễn.

Trần Duyên cũng nói vọng lại.

Khi hắn vừa ngồi xuống thì Chu lão cũng lên tiếng:

– Tiểu tử ngươi làm rất đúng, tu sĩ chúng ta làm việc chỉ cần không thẹn với bản tâm là được. Mà tại sao ngươi lại từ chối hai huynh muội kia? Dù sao tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng bốn với tu sĩ luyện khí kỳ tầng sáu cũng không phải là đối thủ của ngươi.

Nghe Chu lão hỏi hắn cũng liền nói ra suy đoán của mình:

– Hai huynh muội kia rõ ràng chỉ có thực lực Luyện Khí kỳ tầng bốn với tầng sáu mà có thể đi tới đây mà quần áo không hề xây xát. Mà nếu như đã có thực lực có thể vượt cấp khiêu chiến thì tại sao lại cần tới chỗ ta nhờ tá túc chứ.

Chu lão mỉm cười suy đoán:

– Biết đâu bọn chúng thấy ngươi thực lực không tầm thường muốn tới tạo quan hệ, dù sao kẻ có bằng hữu tứ phương vẫn tốt hơn độc lai độc vãn. Hay là bọn chúng thật sự cần tá túc lại đây dù sao Trong Hắc Lâm rừng rậm này vòng ngoài thỉnh thoảng cũng có yêu thú cấp hai xuất hiện.

Trần Duyên nghe vậy liền suy tư, nhưng chỉ lúc sau hắn lại tự tin nói:

– Lời Chu lão nói cũng chỉ là suy đoán mà thôi, ở nơi nguy hiểm như Hắc Lâm rừng rậm thì ta càng phải đề phòng. Không thể vì những suy đoán không có căn cứ đó mà ta mạo hiểm để kẻ không quen biết lại gần lúc ngủ.
– Với lại là bằng hữu thì sao chứ, thứ ta tin nhất là thực lực của bản thân ta. Chỉ có thực lực mới có được những gì mình muốn, bảo vệ những gì mình muồn bảo vệ không bị kẻ khác ức hiếp.
– Còn sinh tử chi giao thì không phải chỉ cần tá túc một đêm thì có thể có được.

Trần Duyên vừa nói toác lên vẻ tự tin. Bản tâm của hắn đã cực kỳ chắc chắn, có lẽ do khoảng thời gian đau đớn do đan điền và tuổi nhục suốt năm năm mang lại đã trui rèn hắn khó bị lung lay.

Hắn chỉ cần tri kỷ, bằng hữu sinh tử chi giao chứ không cần phải giao hảo tứ phương đi đâu cũng quen biết.

Thấy biểu hiện của hắn Chu lão mỉm cười hài lòng đạo:

– Bản tâm của ngươi đã rất vững vàng, có vẻ như ngươi đã có sư phụ rất khá.
– Điều ngươi nói không sai chỉ có thực lực mới là chỗ dựa vững chắc nhất.
– Việc ngươi làm cũng không sai, hai huynh muội vừa rồi không tới đây một mình. Có chính xác mười tên cách đây ba dặm, có vẻ chúng chia nhau ra dò xét xung quanh. Kẻ mạnh nhất chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ tầng sáu.

Trần Duyên nghe vậy thì sắc mạnh liền lạnh xuống.

– Có mười người đồng hành mà lại tới đây xin tá túc rõ ràng là không có dụng ý tốt. Chắc chắn là muốn nhân lúc ta bất cẩn mà phục kích, đã vậy thì…

Thấy Trần Duyên cười lạnh Chu lão cũng cười nói:

– Ngươi muốn đánh chủ ý tới chúng đúng không?

Hắn ngước mặt lên cười nịnh hót:

– Tất nhiên chúng đánh chủ ý tới ta thì tại sao lại bỏ qua cho chúng chứ. Lần này đành phải nhờ đến lão nhân gia ngài rồi.

Nói rồi một già một trẻ nhìn nhau cười.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Trùng
Tác giả Hùng Sơn
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện bú cặc
Tình trạng Update Phần 219
Ngày cập nhật 27/05/2024 11:17 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Hùng Sơn

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba