Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Trùng » Phần 89

Trùng - Tác giả Hùng Sơn


Update Phần 219

Phần 89: Đàn đại ngư

Thi thể nổi lềnh bềnh trên mặt nước, bên trong cơ thể lưỡi dao bén ngót xuyên qua rạch một đường thông thoáng. Nữ nhân dáng vẻ mệt mỏi cố gắng chèo chống thân thể thoát ra khỏi những đống nội tạng tanh tưởi. Vốn là người thích sạch sẽ, nàng không khỏi ghê tỡm nơi đây.

Yêu thú này quả không tầm thường, không ngờ nội tạng còn một chút thoi thóp, mặc dù rất khó nhận ra nhưng nàng cảm nhận được chúng còn đang không ngừng co bóp.

Tưởng Lệ không kịp chờ đợi mà đưa thân ngọc nhảy xuống mặt hồ nhằm tẩy đi những ô uế khó chịu này.

– Sư muội, nếu là ta sẽ ngay lập tức rời khỏi đây.

Trần Duyên ở phía xa một tay chắp sau lưng, một tay cầm một tấm gỗ ném tới.

Tưởng Lệ vẻ mặt không khỏi phẫn nộ tên Trần Duyên này không hề có phong phạm nam nhân. Vừa rồi nếu không phải bất đắc dĩ lấy ra bảo vật gia truyền làm bảo mệnh thì… nhưng tên đại sư huynh khắp người thần bí kia lại không hề ra tay như muốn nàng bỏ mạng trong bụng yêu thú.

Nàng giận dỗi quyết tâm bỏ ngoài tai lời hắn nói tiếp tục đắm mình trong dòng nước mát.

Bốn bề rung động dữ dội, nước xung quanh nàng không ngừng chuyển động thành từng dòng mạnh mẽ. Mỹ nhân cảm thấy có chuyện không ổn liền quay người muốn nhanh chóng bơi vào bờ.

Từng ánh mắt đói khát không ngừng dõi theo lần nữa khiến nàng sợ hãi, cảm giác số lượng đông đảo của chúng khiến Tưởng Lệ không khỏi nghĩ thầm.

– Không lẽ đại ngư kia không đi một mình.

Chính nàng cũng không muốn tin vào điều này, vừa rồi tuy thương thế không quá nặng là do pháp khí Giáp đẵng mà nàng nhận được trong đại điển là nội giáp nhưng chân khí dùng để thôi động pháp khí đã không còn.

Từng gợn sóng nhẹ nhàng tạo thành vòng tròn xung quanh Tưởng Lệ, ngọc thố vô tình chạm tới thân thể xù xì như là vẫy cá làm nàng gần như đã chứng thực giả định của mình.

Mỹ nhân không khỏi tuyệt vọng, ngoi lên mặt nước, nhìn thấy trường cảnh mười trượng xung quanh là hàng trăm chiếc vây cá nhô lên không ngừng rẻ nước bơi vòng quanh.

– Không lẽ ta phải ngã xuống tại đây sao?

Tưởng Lệ nghĩ thầm, nàng sinh ra đã chịu sự kỳ thị của gia tộc. Nếu không phải bản thân có thiên phú cao nhất trong trăm dặm thì phụ thân đã mang nàng đi làm sính lễ hay giao hảo với một thế lực nào đó nhằm không ngừng khiến gia tộc lớn mạnh.

Ngày thường luôn miệng sẽ toàn tâm phụng sự gia tộc nhưng trong thâm tâm nàng đã chán ngán khuôn mặt của những lão già chỉ biết tự vun vén cho bản thân.

Ngày qua ngày Tưởng Lệ không lúc nào khôn nghĩ tới là phải thoát li nơi này. Cuối cùng cơ hội đó cũng đã tới, đại điển thu nhận đệ tử của Ma Kiếm Tông không khác nào đưa than trong ngày đông lạnh giá.

Hay tin nàng muốn tham gia chiêu thu đại điển các trưởng lão trong gia tộc không khỏi mừng thầm. Đẩy nàng đi không khác gì có cơ hội ôm chân tông phái lớn đồng thời khiến nữ nhân này không còn tranh giành tài nguyên với con cháu của mấy lão.

Tưởng Lệ danh chính ngôn thuận lặng lẽ rời khỏi gia tộc mà không hề có bất kỳ kẻ nào đưa tiễn. Gia nhập tông môn chưa được bao lâu không ngờ đại nạn của nàng lại nhanh chóng ập tới.

Nghĩ tới ngọc thể sẽ bị đám súc sinh này thay nhau cáu xé làm nàng không còn đủ dung khí tiếp tục tưởng tượng. Ngay lúc nàng chực cắn lưỡi muốn tự mình nhanh chóng kết thúc sinh mạng không được ông trời chiếu cố này thì hình bóng nam nhân lại xuất hiện ngay trước mắt.

Trần Duyên thân mặc hắc bào đứng trên tấm gỗ dùng chân khí thôi động nhàn nhã lướt đi mặc cho dưới chân đâu đâu cũng là yêu thú đói khát.

Tưởng Lệ ngây người, nàng không nghĩ tên sư huynh lạnh nhạt kia không hề bỏ trốn mà lại tới nơi đây. Chẳng lẻ hắn không thấy những con đại ngư đang điên cuồng gào hét mỗi khi hắn lướt qua sao.

Nữ nhân không hề di chuyển, mãi tới khi hắn tới gần nàng không thể rời mắt khỏi hắn.

– Sư muội, ngươi lại không nghe lời ta rồi.

Trần Duyên tới trước mặt nàng, nở nụ cười, đưa tay xuống nhẹ nói ra lời trách móc. Tưởng Lệ giật người, biết bản thân trong lúc vô tình mà thất thố không khỏi khiến gương mặt băng lạnh của nàng xuất hiện tia thẹn thùng.

Cả người như thể không tự khống chế, ngọc thủ nhẹ nhàng đặt lên tay hắn. Nắm chặt lấy bàn tay non mềm, trắng trẻo Trần Duyên nhẹ nhàng bế phốc nàng lên.

Rơi vào lòng nam nhân Tưởng Lệ càng trở nên bất đắc dĩ, trong thâm tâm không ngừng tự trách tại sao bản thân lại quá dễ giải làm theo lời hắn.

Dù tình cảnh xấu hổ kia cũng không thể che giấu hiện thực, nhìn xuống hàng trăm yêu thú không hề có chút gì là từ bỏ kia, nhưng lúc này nàng lại có chút nhẹ lòng.

– Có lẽ trước khi ngã xuống ông trời muốn trả lại cho ta chút gì đó.

Tưởng Lệ nhẹ nhàng tháo xuống màng mỏng lộ ra nhân diện thật sự, điều mà nhiều năm qua dù trong gia tộc đã rất lâu rời không ai biết được.

Trần Duyên không khỏi kinh nghi, không ngờ nàng lại cho hắn thấy gương mặt thật của mình lúc này. Hắn không khỏi thầm tán thán.

– Nếu như nàng không che đi nhân diện thật thì khẳng định trong đám tiểu tử kia thật sự sẽ nổi sóng lớn.

Mắt phượng kiêu kỳ không chút ngần ngại nhìn hắn chăm chú, nàng như thể nuối tiếc từng khoảnh khắc muốn nhớ lấy hình ảnh hắn từng chút một, hai tay nhẹ nhàng quàng cổ dán sát vào ngực hắn.

Nhìn thấy sắc đẹp coi thường chúng sinh của Tưởng Lệ làm hắn không khỏi hưng phấn, hai tay ôm chặt lấy ngọc thể vào người, nhẹ giọng thỏ thẻ.

– Nàng có chấp nhận làm đạo lữ của ta không?
– Thiếp tình nguyện.

Tưởng Lệ nhẹ giọng đáp lại, lần này nàng không cần gì phải đắn đo. Trước khi ngã xuống còn có người luôn nhớ thương làm nàng không khỏi nở nụ cười mãn nguyện.

– Hahaha Tưởng Lệ, Trần Duyên ta sẽ chứng minh cho nàng biết quyết định ngày hôm nay là sáng suốt biết dường nào.

Trần Duyên không kiềm được kinh hĩ cười lớn.

Trước mắt Tưởng Lệ là nam nhân không hề lộ ra dù chỉ là một chút lo lắng. Nàng không thể nghĩ ra đứng trước tình cảnh ngặt nghèo này dù là tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng chưa chắc có thể lành lặn thoát ra nhưng từ người hắn lại toát ra sự tự tin không thể ngăn cản.

Loa Trùng Ốc tản mát ra mộc nguyên khí mạnh mẽ, từng tia sáng xanh mộc không ngừng phản chiếu trên mặt hồ. Tưởng Lệ vô cùng kinh ngạc, đây là lần đầu tiên trong đời nàng trông thấy một thứ có hình dạng kỳ lạ này. Không những vậy, mộc nguyên khí xung quanh như không ngừng cuồn cuộn kéo tới.

Đúng như nàng dự đoán, Loa Trùng Ốc đang không ngừng hấp thụ nguyên khí xung quanh cùng Trần Duyên tương thông.

– PHÁT.

Trần Duyên hét lớn. Hàng vạn linh trùng gào thét lao ra.

Chỉ sau nữa ngày mặt hồ đã bị nhiễm đỏ bởi huyết dịch, những mãnh thi thể không còn toàn diện trôi nổi trên mặt nước khiến khung cảnh nên thơ của bờ hồ chiều thu trở nên lạnh lẽo.

– Chúng ta đi thôi.

Chờ Phệ Huyết Trùng dọn sạch chiến trường, nhìn qua nữ nhân lãnh diễm. Tưởng Lệ đã trở lại vẻ lạnh lùng như lúc trước, nhưng lại có vẻ gì đó khác trước. Cầm lấy tay ngọc, Trần Duyên không ngừng hít lấy mùi hương nữ nhân từ nàng.

Tưởng Lệ không hề chống cự, nhẹ nhàng đi sát bên hắn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Trùng
Tác giả Hùng Sơn
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện bú cặc
Tình trạng Update Phần 219
Ngày cập nhật 27/05/2024 11:17 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Hùng Sơn

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba