Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Vĩnh Hằng – Quyển 1 » Phần 72

Vĩnh Hằng - Quyển 1

Phần 72

Vài ngày sau, ở bên trong phòng luyện đan của Bạch Tiểu Thuần, có một tiếng nổ vang truyền ra, Bạch Tiểu Thuần mặt mày ủ rũ bước ra ngoài.

“Kinh nghiệm luyện chế nhất giai đan dược đã không sai biệt lắm, nhưng nhị giai đan dược tại sao lại khó như vậy…” Giọng nói buồn bã của Bạch Tiểu Thuần vang lên. Mấy ngày nay, hắn ngoại trừ tu hành thì chính là luyện dược. Thảo mộc ở trong túi đã hao phí gần như không còn. Hắn vốn định thử luyện chế nhị giai linh dược, nhưng lại phát hiện ra độ khó tăng lên gấp đôi, coi như là hắn có tâm tư rất tỉ mỉ thì cũng không ngừng thất bại.

Mỗi một lần đều phát hiện ra rất nhiều vấn đề, mà càng về sau thì lại càng xuất hiện nhiều vấn đề hơn nữa.

Giờ phút này hắn than thở đi ra khỏi Luyện Dược các, khi ngẩng đầu lên thì lập tức nhìn thấy ở bên ngoài Luyện dược các lúc này đang có không ít người đang khoanh chân ngồi. Những người này đứng tốp năm tốp ba với nhau, có khoảng hơn mười người, mà phần lớn đều là nữ tử trẻ tuổi lạ mặt.

Có mập có gầy, ganh đua sắc đẹp, các loại bộ dáng đều có. Một đám nữ tử oanh oanh yến yến. Sau khi vừa mới nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần thì đôi mắt đẹp đều lập tức sáng lên.

Bên cạnh các nàng đều có trưởng bối đi kèm. Những trưởng bối này sau khi nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần cũng đều kinh hỉ, vội vàng đứng dậy, cả đám người vù vù ào ào, thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần.

“Dừng lại. Các ngươi… muốn làm gì?” Bạch Tiểu Thuần trợn mắt há mồm, có chút cảm thấy không rõ ra làm sao, theo bản năng lùi lại vài bước.

“Bạch đạo hữu, lão phu là Triệu Thiên Hải. Triệu Nhất Đa là cháu của ta. Hặc hặc, Bạch đạo hữu thiếu niên anh hùng, quả nhiên là tuấn tú lịch sự!”

“Bạch đạo hữu là nhân trung long phượng a, oai hùng phi phàm. Nhìn qua chính là côn bằng ở trong mây, tương lai không thể hạn lượng. Khục khục, lão phu là Tôn Vân Sơn, những nàng này đều là tộc nữ của Tôn gia ta. Bên cạnh đạo hữu có thiếu một ít thị nữ để sai khiến hay không?”

“Bạch đạo hữu, lão phu là Chu Thiên. Ta vừa nhìn thấy Bạch đạo hữu đã cảm thấy khí khái hào hùng đập vào mặt, giống như cảm thấy bá chủ tương lai của tu chân giới đông mạch ta. Chúng ta mới quen mà như đã thân a. Ngươi xem những nữ tử bên cạnh ta thế nào, các nàng mỗi người đều là minh châu quý giá của Chu gia ta…”

Vô số âm thanh, cái sau theo cái trước truyền ra. Bạch Tiểu Thuần mở to mắt, lại một lần nữa lùi về phía sau, thật lâu sau mới nghe ra, những người này là đến đưa tặng tộc nữ…

Hắn không biết nguyên nhân vì sao. Nhìn thấy những cô gái này đều có chút xinh đẹp, nhất là cũng không thiếu người phù hợp với thẩm mỹ của Bạch Tiểu Thuần. Giờ phút này đều tự nhiên mà dâng tặng cho mình, bộ dạng tựa như nếu mình không muốn, thì sẽ không cho bọn hắn mặt mũi, làm cho Bạch Tiểu Thuần càng thêm cảnh giác.

Nhưng hắn cũng là người khéo đưa đẩy. Giờ phút này trên mặt không lộ ra suy nghĩ ở trong lòng, mà lộ ra vẻ tươi cười, nói cười vài câu với từng người chịu trách nhiệm tiến đến của mỗi gia tộc, tranh thủ thời gian dứt ra.

Hắn còn chưa kịp quay lại chỗ ở. Dọc theo con đường này lại gặp không ít người ngăn cản đường đi của hắn. Từng người đều nói ra những lời không khác nhau nhiều lắm, đưa tiễn tộc nữ, tống xuất tài nguyên, đưa ra vô số chỗ tốt.

“Xảy ra đại sự gì! Chẳng lẽ bọn hắn điều tra ra tổ tiên ta có vị tiên nhân khó lường gì dó? Chẳng lẽ nói Bạch Tiểu Thuần ta không phải là kẻ phàm tục bình thường. Ta… Bạch Tiểu Thuần ta vậy mà cũng là một người có thiên đại lai lịch? Trời ạ, việc này chính ta cũng không biết!” Bạch Tiểu Thuần dần dần kinh hãi rồi, nghĩ ngợi lung tung một đường chạy vội. Lúc về tới chỗ ở, lại bị một đám người của các gia tộc tu chân đang đợi ở chỗ này vây quanh. Cả đám đều lộ ra ánh mắt khát vọng, tựa như chỉ cần Bạch Tiểu Thuần gật đầu thì muốn cái gì cũng đều được!

Nhất là những cô gái kia, từng cái đều là như thế này, toàn bộ đều vây quanh lấy Bạch Tiểu Thuần, nhìn nhau như kẻ thù, ngươi đẩy ta một cái, ta xô ngươi một chút.

Nhìn thấy thế, da đầu Bạch Tiểu Thuần run lên, bị vây lại ở bên trong, bốn phía vô luận là đụng vào bên nào cũng đều là mềm nhũn cả. Thậm chí hắn cảm giác y phục của mình đều đang bị kéo ra hết cả rồi. Đúng vào lúc hắn đang hãi hùng khiếp vía, thì có một tiếng hừ lạnh từ đằng xa truyền đến. Chỉ thấy Hầu tiểu muội, tròng mắt trợn trừng, gương mặt sưng xỉa, thở phì phì tiến đến, đang cấu xé một nữ tử.

“Tránh ra, tránh ra.”

“Các ngươi làm cái gì đó. Nơi này là Hương Vân Sơn Linh Khê Tông, các ngươi những muội muội này, còn biết e dè nữa hay không. Đều tránh ra, còn ngươi nữa, cả người đều gầy như cây đậu, đến xem náo nhiệt làm cái gì. Cả ngươi nữa, béo như heo nái vậy, tránh ra!!” Giọng nói của Hầu tiểu muội mang theo tức giận, tiến lên đem tất cả những cô gái đang vờn quanh Bạch Tiểu Thuần đều đẩy cả ra.

Nàng là đang tức giận đấy, rõ ràng là bé nhỏ, nhưng tựa như lại có vô tận khí lực. Ở trong cuộc xung đột này, những cô gái kia lập tức mặc kệ, thi nhau mở miệng. Hầu tiểu muội hai tay chống nạnh, bộ dạng cay độc, lời nói chanh chua, khắp nơi công kích chỗ yếu hại.

Bạch Tiểu Thuần thừa cơ tranh thủ thời gian trốn về trong sân, cúi đầu xuống mới hoảng sợ phát hiện y phục của mình rõ ràng đã nới lỏng cả ra rồi.

“Thật là đáng sợ!” Bạch Tiểu Thuần hít vào một hơi, trong lòng vẫn còn sợ hãi, ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa. Hầu tiểu muội đang đứng ở cửa ra vào, đang khẩu chiến với một bầy nữ tử, một mình đối kháng với hơn mười người.

Đến cuối cùng, những người phụ trách của những gia tộc tu chân kia nhìn không nổi nữa, từng người một tiến lên khuyên bảo mọi người đi ra. Lúc gần đi còn hướng về phía Bạch Tiểu Thuần ôm quyền, nói ngày khác lại tới bái phỏng.

Cho đến tận lúc hoàng hôn, ngoài cửa mới yên tĩnh trở lại. Nhưng từ xa nhìn lại, cũng thấy có không ít người của các gia tộc tu chân trực tiếp khoanh chân ngồi xuống chờ đợi ở đằng xa.

Những gia tộc tu chân có thể đến được chỗ này thì đều có phương thức, thủ đoạn của chính mình. Có thể lưu lại được ở chỗ này, sẽ không có người nào tới đuổi đi.

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy nhất định là có đại sự gì xảy ra. Thấy ngoài cửa đã yên tĩnh, hắn nắm lấy một tay Hầu tiểu muội kéo đến.

Hầu tiểu muội đối với người ngoài là đanh đá vô cùng, nhưng giờ phút này bị Bạch Tiểu Thuần nắm tay như thế thì khuôn mặt lập tức đỏ rần, chỉ cảm thấy cái đầu nhỏ choáng váng, vô cùng nhu thuận thuận theo ý của Bạch Tiểu Thuần, bị hắn kéo tới bên người.

“Tiểu… Tiểu Thuần ca ca, ở đây có nhiều người, ngươi muốn làm gì…” Hầu tiểu muội thấp giọng, âm thanh nhẹ nhàng mềm nhũn như muỗi kêu.

“A?” Bạch Tiểu Thuần sững sờ. Hắn nhìn thấy bộ dáng của Hầu tiểu muội như vậy thì lập tức kinh ngạc, vỗ một cái vào gương mặt của Hầu tiểu muội. Thấy Hầu tiểu muội vẫn còn chưa bình thường, vì vậy lại vỗ thêm một cái.

“Ngươi làm sao vậy?”

Hầu tiểu muội bừng tỉnh, lập tức xấu hổ đá một cước, biết mình lúc vừa rồi đã hiểu lầm. Nàng ném cho Bạch Tiểu Thuần một miếng ngọc giản, rồi vội vàng cúi đầu chạy ra ngoài.

Thấy Hầu tiểu muội chạy đi, Bạch Tiểu Thuần có chút không hiểu ra làm sao. Hắn đưa mắt nhìn ngọc giản mà Hầu tiểu muội lưu lại, sau khi đem linh thức đảo qua, thì hai mắt trợn to, lại cẩn thận xem lại. Sau nửa ngày, hắn đứng ở trong sân, hít vào một hơi.

“Vinh quang gia tộc…”

Ngọc giản này là Hầu Vân Phi bảo Hầu tiểu muội đưa tới. Có vài lời gã thật sự không biết làm thế nào mở miệng, vì vậy mà đem tiền căn hậu quả cái thân phận vinh quang đệ tử của Bạch Tiểu Thuần mang tới hấp dẫn cho những gia tộc tu chân như thế nào toàn bộ nói ra. Cuối cùng còn mờ mịt nói ra một câu, Hầu gia bọn hắn cũng có khát khao rất lớn với hậu nhân mang huyết mạch của Bạch Tiểu Thuần, hy vọng… Hậu nhân này có thể mang một nửa huyết mạch của Hầu gia.

Bạch Tiểu Thuần nhớ tới bộ dáng của Hầu tiểu muội lúc trước, vì vậy sờ sờ cái cằm, ánh mắt chậm rãi lộ ra hào quang. Sự chú ý của hắn không phải tập trung vào Hầu tiểu muội, mà nghĩ tới việc này đối với mình chính là một thiên đại hảo sự!

“Không nghĩ đến a… Ta cứ tưởng rằng ban thưởng lần này đều là thứ vô dụng, chỉ có thân phận sư đệ của chưởng môn là sẽ khiến ta ở trong tông môn có thể ngạo thị quần hùng. Không nghĩ tới cái thân phận đệ tử vinh quang không thèm để trong lòng này, rõ ràng ở bên ngoài tông môn lại chí cao vô thượng như thế!” Bạch Tiểu Thuần liếm môi, trái tim phanh phanh nhảy lên.

“Tùy ý lựa chọn đạo lữ, dâng tặng toàn bộ tài nguyên… Có hy vọng Trường Sinh a!” Bạch Tiểu Thuần cười hắc hắc, hào quang trong mắt càng sáng hơn. Hắn vốn đang buồn rầu về việc luyện chế nhị giai linh dược tiêu hao quá lớn, bản thân vô lực chống đỡ nổi. Mà trước mắt lại có nhiều người tranh nhau đi tặng người, muốn vật gì là cho vật ấy.

“Đáng tiếc a. Nếu toàn bộ đều có thể được thì tốt rồi…” Bạch Tiểu Thuần thì thào nói nhỏ, bỗng nhiên trong đầu lóe lên linh quang.

“Đúng vậy, vì cái gì mà không thể lấy hết toàn bộ đây!” Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng, trở lại vào trong phòng. Một đêm này hắn không nghỉ ngơi, mà đều đang suy nghĩ về việc này. Đến sáng sớm ngày hôm sau, tinh thần của hắn vô cùng phấn chấn, vội vàng rời khỏi giường. Đến lúc đẩy cửa chính đi ra ngoài sân, đã thấy người của các gia tộc tu chân đang chờ đợi ngoài cửa từ sớm.

“Bạch đạo hữu…”

“Bái kiến Bạch đạo hữu. Tại hạ thay mặt lão tổ đến đây thăm hỏi…”

Mọi người thi nhau mở miệng, âm thanh vô số. Bạch Tiểu Thuần hất cằm, vung tay áo nhỏ lên.

“Được rồi, từng nhà tiến đến, có chuyện gì chúng ta có thể từ từ nói.” Bạch Tiểu Thuần cười tủm tỉm mở miệng, tùy ý chỉ vào một nhà. Lập tức gã phụ trách của gia tộc tu chân kia kinh hỉ, mang theo tộc nữ ở bên cạnh, vội vàng tiến đến.

Không bao lâu, gã mang theo những tộc nữ kia rời đi, lúc gần đi thần sắc có chút lo được lo mất. Những gia tộc tu chân khác ở bốn phía thấy vậy thì đều rất lo lắng, vì vậy mà từng người đều lập tức truyền lại tin tức về cho gia tộc.

Cứ như vậy, lại có một nhà đi vào. Thời gian dần qua, một nhà rồi lại đến một nhà. Cho đến khi qua một ngày, Bạch Tiểu Thuần một hơi đã tiếp hơn mười gia tộc tu chân.

Một cái tộc nữ hắn cũng không có muốn, cũng không cự tuyệt bất cứ nhà nào, mà đều nói mà mình còn phải cân nhắc, việc này quá lớn, hắn cần phải suy nghĩ thêm. Về phần những cái gọi là lễ gặp mặt kia, hắn cũng đều cự tuyệt.

“Bạch Tiểu Thuần ta đi đến là chính, ngồi là thẳng. Nếu như chưa quyết định có quan hệ thông gia với quý tộc hay không, thì thật sự là không tốt để thu những lễ vật này.” Đối với từng cái gia tộc đến bái phỏng, Bạch Tiểu Thuần đều trả lời như vậy.

Nhưng hắn càng nói như vậy, thì lại càng không có gia tộc tu chân nào ngu xuẩn mà thật sự cầm lễ vật về. Vì vậy mà cả đám đều khách khí đứng lên, đều nói nếu không thể thành thân gia thì sau này cũng là bằng hữu. Lúc này Bạch Tiểu Thuần mới miễn cưỡng mà nhận lấy.

Những gia tộc tu chân này cũng không phải là kẻ ngu dốt, cũng nhìn ra được suy nghĩ của Bạch Tiểu Thuần qua lời nói của hắn. Trên thực tế là đợi sau khi xem qua tất cả các nhà rồi mới lựa chọn một nhà thích hợp nhất.

Tuy nhiên việc này vốn cũng nằm trong dự liệu. Bọn hắn không sợ tặng lễ, sợ chính là Bạch Tiểu Thuần không có cái tâm tư lựa chọn đạo lữ này. Vì vậy, vào ngày hôm sau, người chẳng những tới không ít đi, mà ngược lại còn nhiều thêm. Thậm chí còn có không ít gia tộc tu chân, đều đã đưa ra tộc nữ của gia tộc, nói không cần nhất định phải thành đạo lữ, dù làm một thị nữ làm ấm giường cũng có thể được, chỉ cần có huyết mạch được Bạch Tiểu Thuần thừa nhận là được.

Mà những gia tộc đến bái phỏng Bạch Tiểu Thuần, từng nhà đều ganh đua so sánh với nhau. Một phần lễ gặp mặt kia, Bạch Tiểu Thuần thu lấy mà kinh hãi lạnh mình. Đến cuối cùng, coi như là hắn muốn cự tuyệt, thì đối phương còn cho rằng hắn xem thường gia tộc của bọn họ.

“Được rồi, ta nhận… Nhận còn không được sao.” Bạch Tiểu Thuần liên tiếp nhận quà trong bảy tám ngày, chính mình cũng đã quen với việc mỗi sáng sớm mở cửa liền thấy hình ảnh một đám người đang đứng ở đó chờ đợi.

Cho đến khi ba ngày đi qua, vào lúc sáng sớm, khi Bạch Tiểu Thuần vừa mới mở cửa, chính hắn cũng thấy sửng sốt. Ngoài cửa một người đều không còn… Hắn ngẩng đầu nhìn về phía xa, thì cũng là như thế.

Chỉ có mấy con chim phượng ngũ sắc đang ưu nhã bay lươn ở phía xa xa. Những con chim phượng này đều là sủng vật mà Chu trưởng lão yêu quý, thường ngày vẫn thường vờn quanh Hương Vân Sơn, nhất là vào lúc sáng sớm sẽ bay múa thành bầy, rất là xinh đẹp, làm cho không ít đệ tử nhìn thấy thì đều hâm mộ.

Bạch Tiểu Thuần dụi dụi con mắt, cảm thấy cách mình mở cửa không đúng, vì vậy lại mở lại một lần nữa, nhưng vẫn là như thế. Đến lúc này hắn mới giật mình tỉnh lại.

“Đã xảy ra chuyện gì?” Bạch Tiểu Thuần kinh ngạc, vội vàng đi ra, nhờ Hầu Vân Phi đi nghe ngóng, đã nhận được đáp án.

“Đêm qua chưởng môn truyền xuống pháp chỉ. Hắn lấy thân phận là sư huynh của ngươi thông cáo cho tất cả các gia tộc tu chân… Nói sư môn có quy định, trong vòng trăm năm không được lựa chọn đạo lữ. Vì vậy… Mọi người bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể rời đi.” Hầu Vân Phi thở dài, nhìn Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần sửng sốt, trong lòng rất là ủy khuất.

“Đây là đoạn ta tài lộ, hủy ta nhân duyên a…”

Hầu Vân Phi dở khóc dở cười. Sau đó giống như là nhớ ra cái gì, thần sắc bỗng nhiên trở nên ngưng trọng, chậm rãi mở miệng.

“Tiểu Thuần, ta nghe bằng hữu ở Thanh Phong Sơn nói ngươi cùng với Thượng Quan Thiên Hữu đã xảy ra một ít mâu thuẫn? Tiền Đại Kim thì không sao, tông môn cũng sẽ chấp nhận xử lý, nhưng Thượng Quan Thiên Hữu người này không đơn giản!”

“Có cái gì không đơn giản? Vai vế của hắn lớn hơn ta sao?” Hôm nay Bạch Tiểu Thuần đã ở Linh Khê Tông nhiều năm, hắn đã hiểu phương thức bồi dưỡng đệ tử của tông môn rồi. Đó là đại phương hướng, cổ vũ đệ tử trợ giúp, cạnh tranh với nhau, nhưng nghiêm cấm tàn sát đồng môn. Có môn quy với tư cách là quy tắc quản lý chung, tất cả trưởng lão các phong cùng với các vị chưởng tọa hiệp trợ quản lý, càng có Chấp Pháp đường dùng để răn đe, chưởng môn khống chế toàn cục.

Mà cả hai bờ nam bắc của Linh Khê Tông gộp vào cùng một chỗ thì có tới hơn mười vạn người, nên tự nhiên là không cách nào làm được tỉ mỉ tới từng chỗ nhỏ được. Đệ tử đánh nhau xung đột, thậm chí cũng không thiếu kẻ sinh ra tâm tư không đứng đắn, căn bản là không cách nào quản được. Nhưng thưởng phạt phân minh, nếu có kẻ nào làm quá giới hạn thì sẽ bị trách phạt cực nghiêm!

Bạch Tiểu Thuần đã vì tông môn lập được nhiều đại công, cộng thêm với thảo mộc tạo nghệ cùng với chiến lực cường hãn. Những thứ này tự nhiên tông môn biết rõ, cũng rất xem trọng, nhưng cũng sẽ không mỗi ngày ở bên cạnh hắn mà chiếu cố giống như người hầu, thậm chí có người khiêu khích hắn, đều lập tức nhảy ra ngăn cản… Bất cứ một người đệ tử nào cũng đều không có đãi ngộ như vậy. Dù là Thượng Quan Thiên Hữu hay là Bạch Tiểu Thuần, cũng đều như thế.

Vì vậy Bạch Tiểu Thuần cảm thấy cái tên Thượng Quan Thiên Hữu mà mình chưa thấy qua kia, mặc dù cực kỳ cuồng vọng, cũng là thiên kiêu có danh tiếng khá lớn. Thậm chí lúc này gã là đệ tử ngoại môn mà lại có đệ tử nội môn cam tâm tình nguyện gọi gã là thiếu chủ. Nhưng hắn vẫn còn không để ý tới.

Hầu Vân Phi trầm ngâm một chút rồi tiếp tục nói.

“Thượng Quan Thiên Hữu này có chí khí rộng lớn, mục tiêu là có một ngày tiến vào trong danh sách truyền thừa trong truyền thuyết, vì vậy mà thủy chung vẫn áp chế tu vi không đột phá, muốn đợi đến lúc thí luyện đặc biệt ở trong nội môn và ngoại môn giữa thiên kiêu Ngưng Khí tầng tám của cả hai bờ nam bắc, lấy thân phận đệ nhất tiến vào nội môn, khiến cho ngày sau càng có hy vọng tiến vào danh sách truyền thừa. Bằng không mà nói, hắn đã sớm có thể đi thỉnh tiến hành thí luyện tấn chức nội môn rồi. Dù sao đã đạt đến Ngưng Khí tầng tám, đa phần là có thể thành công hoàn thành thí luyện trở thành đệ tử nội môn.”

“Như thế nào đều muốn trở thành danh sách truyền thừa? Ta nghe Hứa Bảo Tài nói, Chu Tâm Kỳ, Lữ Thiên lỗi cũng có truy cầu như vậy.” Bạch Tiểu Thuần khẽ giật mình.

‘Danh sách truyền thừa mặc dù có cùng cấp bậc với đệ tử vinh quang của ngươi, nhưng lại là một cái hệ thống khác của Linh Khê Tông ta. Linh Khê Tông khác với những tông môn khác, có hai hệ thống, một cái là quản lý trông coi tông môn, còn một cái khác là vì đề cao địa vị của tông môn mà không ngừng nỗ lực tích lũy!

Dưới Ngưng Khí tầng ba là tạp dịch, dưới Ngưng Khí tầng tám là đệ tử ngoại môn. Khi đến Ngưng Khí tầng tám thì có thể đi thỉnh thí luyện, sau khi thành công thì tấn chức lên đệ tử nội môn.

Nếu có thể Trúc Cơ… Tức thì trở thành trưởng lão, thậm chí còn có hy vọng trở thành chưởng tọa của tất cả các ngọn núi. Nếu như sau hai giáp mà có thể đột phá thành cường giả Kim Đan thì chính là Thái Thượng trưởng lão, thủ hộ, quản lý tông môn. Mà những thứ này đều là bộ hệ thống thứ nhất.

Còn có hệ thống thứ hai, chính là danh sách truyền thừa!

Chỉ có một phương pháp tiến vào bên trong danh sách truyền thừa… Đó là trong hai giáp đột phá thành Kim Đan, liền có thể được liệt vào trong đó, từ nay về sau địa vị siêu nhiên, đột phá vị trí ở trong tông môn, lại càng đạt được tài nguyên khổng lồ… chính là nội tình chính thức! Nếu có thể là đệ nhất nhân trong thiên kiêu chiến, vậy thì càng có trợ giúp đối với việc ngày sau tiến vào danh sách truyền thừa. Cụ thể ta cũng không rõ ràng lắm, nhưng trong môn quy có nói!

Chẳng qua là trở thành Kim Đan trong hai giáp thật sự là quá khó khăn… Ở trong thế hệ trước, người có hy vọng nhất chính là chưởng tọa Lý Thanh Hậu. Vì vậy lão nhân gia người mới được tông môn cực kỳ trọng thị! ‘ Trong mắt Hầu Vân Phi lộ ra chờ mong. Bởi vì gã là tộc nhân của gia tộc tu chân nên mới biết được tin tức, nói ra cho Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần hít vào một ngụm khí. Đây là lần đầu tiên hắn được nghe nói về danh sách truyền thừa. Lời nói này cũng làm cho hắn có thể hiểu biết rõ ràng thêm về tông môn. Sau khi rời đi một lúc lâu, hắn vẫn còn suy nghĩ về cái vấn đề này.

“Danh sách truyền thừa sao?”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Vĩnh Hằng – Quyển 1
Vĩnh Hằng – Quyển 2
Vĩnh Hằng – Quyển 3
Vĩnh Hằng – Quyển 4
Vĩnh Hằng – Quyển 5
Vĩnh Hằng – Quyển 6
Vĩnh Hằng – Quyển 7
Vĩnh Hằng – Quyển 8
Vĩnh Hằng – Quyển 9
Vĩnh Hằng – Quyển 10
Vĩnh Hằng – Quyển 11
Vĩnh Hằng – Quyển 12
Vĩnh Hằng – Quyển 13
Vĩnh Hằng – Quyển 14
Vĩnh Hằng – Quyển 15
Vĩnh Hằng – Quyển 16
Vĩnh Hằng – Quyển 17
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/09/2019 11:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 8
Tiêu Tùng Lâm nói như vậy, đều là trước đó cùng đám người Tử Thiên tông thảo luận tốt rồi, tránh cho vừa bắt đầu lại chọc giận đối phương là cử chỉ không sáng suốt, bằng bọn họ điểm này làm sao chống đỡ được thực lực mạnh mẽ như thế của đối phương, huống chi Lăng Tiếu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lục Thiếu Du – Quyển 25
Lục Tâm Đồng nhìn công kích hồn khí ập đến, tay ngọc vùng lên: Đi! Cơ thể to lớn dữ tợn của Xích Kim Độc Chu mấp máy, lực lượng thú hồn mạnh mẽ tuôn ra. Cái miệng dữ tợn toát ra làn khói màu đỏ rực từ người Xích Kim Độc Chu kết thành cái lưới lớn. Trên cái lưới to màu đỏ rực...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 19
Hai mắt thanh niên tuấn mỹ không ngừng nổi lên hỏa diễm kim ngân nhưng hàn khí trên người lại dần phát tán ra xung quanh. Đột nhiên tay hắn bấm niệm pháp quyết. Một tiếng ‘Phốc’ vang lên, từ trong cơ thể liền tỏa ra một tầng linh diễm kim sắc, quay tròn một vòng thì hóa thành một...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba