Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Vĩnh Hằng – Quyển 1 » Phần 95

Vĩnh Hằng - Quyển 1

Phần 95

“Bạch sư thúc… Đúng là thần nhân!”

“Bạch sư thúc là đang muốn ở trên con đường đối địch với bờ Bắc nhịp nhàng đi đến cùng…” Mọi người của bờ Nam, khi nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần đều lộ ra kính nể. Đáy lòng của bọn họ đều thực lòng tin phục tận đáy lòng rồi.

Thậm chí không ít người còn cảm thấy may mắn, cũng may mà họa tinh như Bạch Tiểu Thuần không phải là người bờ Bắc, nếu không, bọn hắn thật không cách nào tưởng tượng lúc này bờ Nam sẽ phải nhận lấy bi thương tới cỡ nào.

“Bờ Nam chúng ta chỉ cần có một Bạch sư thúc là được rồi. Một mình hắn đã có thể làm cho cả bờ Bắc điên cuồng.” Ngày hôm nay, Hứa Bảo Tài đã nhiều lần trợn tròn con mắt, nhưng lúc này gã lại chợt phát hiện, sự cường hãn của Bạch Tiểu Thuần… vĩnh viễn không có phần cuối.

Nhưng bất kể thế nào, lần thiên kiêu chiến này dù mùi vị đã thay đổi nhưng cũng vẫn phải tiếp tục tiến hành. Ngay trong lúc bờ Nam đang kính nể, bờ Bắc lại đang điên cuồng, trận thứ tư của vòng thứ ba đã bắt đầu.

Thượng Quan Thiên Hữu, Quỷ Nha cùng với Bạch Tiểu Thuần, ba người đều đã thắng liên tiếp ba trận, nên lúc này bọn hắn không cần phải lên đài, tiếp tục tiến hành chính là tranh đoạt vị trí thứ bốn, năm, sáu.

Công Tôn huynh muội cùng với Từ Tung đã nhanh chóng đi lên chiến đài, lục tục triển khai quyết đấu. Cuối cùng Công Tôn Vân thắng Công Tôn Uyển Nhi, lại đánh bại Từ Tung, không cần tiếp tục tỉ thí nữa, là người đầu tiên xuống đài, tổng bài danh xếp thứ tư.

Từ Tung cho dù không bằng Công Tôn Vân, nhưng lại giành được thắng lợi trong trận chiến với Công Tôn Uyển Nhi rồi rời khỏi chiến đài, tổng bài danh xếp vị trí thứ năm.

Còn Công Tôn Uyển Nhi, năm trận đều thua, bài danh vị trí thứ sáu.

Ngay sau đó, chính là tranh đoạt vị trí tốp ba thiên kiêu chiến. Đệ tử của hai bờ Nam Bắc đều chú ý xem Bạch Tiểu Thuần, Thượng Quan Thiên Hữu, Quỷ Nha ba người cuối cùng sẽ có bài danh như thế nào.

Chỉ là mỗi lần mọi người của bờ Bắc nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần thì đều nổi cơn giận dữ. Bọn họ thật sự tán thành Quỷ Nha cùng với Thượng Quan Thiên Hữu, nhưng Bạch Tiểu Thuần, hắn vô sỉ, hắn hèn hạ, cũng đã được bờ Bắc tán thành rồi.

Giờ phút này tất cả hy vọng của bờ Bắc đều đặt vào Quỷ Nha. Theo bọn hắn, Bạch Tiểu Thuần dù cho có âm mưu thủ đoạn gì thì khi đối mặt với lực lượng tuyệt đối, cũng đều bị đánh bại dễ như trở bàn tay.

“Trận thứ nhất, Bạch Tiểu Thuần, Thượng Quan Thiên Hữu!” Giọng nói của Âu Dương Kiệt dường như cũng bởi vì có sự xuất hiện của Bạch Tiểu Thuần mà đã mất đi âm lãnh, mang theo một tia cảm khái.

Thượng Quan Thiên Hữu đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt lóe lên tàn khốc, cảnh tượng bị Bạch Tiểu Thuần vượt qua trong lần tư cách chiến lúc trước hiện ra ở trong đầu. Trong mắt gã lộ ra băng lãnh, cất bước đi lên chiến đài, gió núi thổi tới làm mái tóc dài của gã tung bay, khiến Thượng Quan Thiên Hữu giờ phút này thoạt nhìn đầy tuấn lãng phi phàm, như một thanh bảo kiếm làm cho vô số đệ tử lộ ra vẻ say mê.

Nhưng mọi người của bờ Nam cũng không dám ủng hộ. Dù sao Bạch Tiểu Thuần cũng là người của bờ Nam, huống hồ thủ đoạn của Bạch Tiểu Thuần quá nhiều. Bọn hắn lo lắng một khi ủng hộ sẽ bị Bạch Tiểu Thuần nhớ kỹ, nguyên một đám chỉ có thể nín nhịn.

Ngược lại, bờ Bắc lúc này rõ ràng lại đang cổ vũ cho Thượng Quan Thiên Hữu. Những tiếng hoan hô này làm cho Thượng Quan Thiên Hữu thấy không được tự nhiên. Gã biết không phải bờ Bắc vì mình, mà chính vì Bạch Tiểu Thuần nên mới hoan hô. Nói cách khác, dù đối chiến với Bạch Tiểu Thuần là một con heo thì bờ Bắc cũng đều vì cái đầu heo đấy mà ủng hộ. Nghĩ như vậy, nên đáy lòng Thượng Quan Thiên Hữu đối với Bạch Tiểu Thuần càng thêm không vui.

Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng, đi lên chiến đài. Hắn nhìn Thượng Quan Thiên Hữu, tay áo nhỏ vung lên, vẻ mặt lộ ra tươi cười.

“Mà thôi mà thôi, chúng ta đều là…” Hắn còn chưa kịp nói xong, trong mắt Thượng Quan Thiên Hữu đã bắn ra tia sáng lạnh, tay phải nâng lên chỉ một cái. Lập tức từ bên cạnh gã có một thanh phi kiếm phát ra tiếng xé gió bén nhọn, nháy mắt bay ra, như một đạo thiểm điện. Oanh một tiếng đã xuất hiện ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần, một đường thế như chẻ tre, tốc độ quá nhanh, nháy mắt đã đến gần Bạch Tiểu Thuần không đến bảy thước!

Hai mắt Bạch Tiểu Thuần nháy mắt co rút lại, thân hình đột nhiên hạ thấp xuống. Một đạo kiếm khí gào thét sượt qua đỉnh đầu của hắn, thậm chí còn chém đứt một lọn tóc, bay xuống trước mặt Bạch Tiểu Thuần.

“Tu sĩ đấu pháp, chỉ tranh sớm chiều, cho dù ngươi không tránh né một kiếm này, ta cũng sẽ không lấy tính mạng của ngươi. Ngươi tính tình bất hảo, thiếu khuyết giáo dục, nếu cha mẹ người chưa dạy bảo cho ngươi, như vậy ta tới dạy cho ngươi một bài học. Sau này phải nhớ kỹ điều này, đừng có dùng những đường ngang ngõ tắt kia, làm bờ Nam chúng ta mất mặt.” Thượng Quan Thiên Hữu hờ hững mở miệng. Phi kiếm của gã nháy mắt trở về, phiêu phù ở trước mặt gã.

Bờ Bắc yên tĩnh thoáng một cái, rồi nháy mắt phát ra những tiếng hoan hô. Chỉ là chỗ bờ Nam, cả đám lại đều đang trầm mặc, khi nhìn về phía Thượng Quan Thiên Hữu đều lộ ra vẻ không vừa lòng. Dù là những người lúc trước tâng bốc Thượng Quan Thiên Hữu cũng đều nhíu mày.

Với Bạch Tiểu Thuần, bọn hắn không có cảm giác chán ghét. Theo bọn hắn thấy, Bạch Tiểu Thuần dù bất hảo, nhưng lại không quá phận, dù làm cho người ta bất đắc dĩ, nhưng lại sinh ra yêu thích ở đáy lòng. Cho dù bờ Bắc hận hắn thấu xương, nhưng đối với bờ Nam, Bạch Tiểu Thuần là đại diện cho bờ Nam xuất chiến, tất cả mọi thứ của hắn đều là vinh quang của bờ Nam.

Thậm chí mỗi người đều nhìn ra, lúc mới rồi Bạch Tiểu Thuần mở miệng, rõ ràng là định nhận thua, hiển nhiên là không muốn cùng Thượng Quan Thiên Hữu tự giết lẫn nhau. Nhưng ý nghĩa quan trọng nhất, là muốn giúp cho Thượng Quan Thiên Hữu tiết kiệm linh lực, tranh thủ lớn nhất giành phần thắng trong trận chiến với Quỷ Nha.

Thượng Quan Thiên Hữu không có khả năng nghe không hiểu, nhưng rõ ràng còn muốn ra tay, hơn nữa gần như là đánh lén. Thậm chí còn mở miệng giáo huấn, làm nhục cha mẹ. Loại hành vi này khiến cho rất nhiều người của bờ Nam, khinh thường!

Bạch Tiểu Thuần ngồi xổm, kinh ngạc nhìn lọn tóc bay xuống trước mặt. Nụ cười trên mặt tắt ngấm, đứng dậy ngẩng đầu nhìn qua Thượng Quan Thiên Hữu. Những lời giáo huấn của đối phương vẫn còn văng vẳng bên tai.

“Ngươi là thiên kiêu, xem thường ta, không có vấn đề gì. Ta cũng không quan tâm cái nhìn của người khác.” Bạch Tiểu Thuần trầm giọng mở miệng. Giờ phút này cả người hắn dường như đã không còn giống với ngày bình thường.

“Ngươi đánh lén ta, thì cũng thôi. Ta tu hành là vì trường sinh, vốn không thích chém chém giết giết.” Tay phải Bạch Tiểu Thuần nâng lên, một phát giật xuống những phù chú ảm đạm ở trên người ném sang bên cạnh. Trong khoảnh khắc này, trên người hắn mơ hồ có một tia thiết huyết đang dần dần bay lên.

Trong đám người của bờ Nam, hai mắt Hầu Vân Phi ngưng trọng, thân hình không khống chế nổi xúc động. Nhìn Bạch Tiểu Thuần lúc này, trong đầu y lại có cái loại cảm giác quen thuộc lúc ở Lạc Trần gia tộc năm đó xuất hiện!

“Nhưng ngươi có tư cách gì… Thay cha mẹ của ta giáo huấn ta!!” Bạch Tiểu Thuần đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt lộ ra tơ máu. Cha mẹ hắn mất sớm, điều này đã ảnh hưởng rất lớn tới hắn, thậm chí sở dĩ hắn muốn trường sinh cũng có quan hệ rất lớn với việc này.

Tính cách của hắn lạc quan, đó là do hắn tận lực bày ra từ lúc nhỏ. Nếu như hắn không lạc quan, một đứa trẻ tận mắt nhìn thấy cha mẹ mình bệnh tật mà chết đi, ở cùng một phòng với thi thể của cha mẹ mấy ngày. Hắn không muốn tin tưởng, hắn gào khóc hô hào phụ thân, mẫu thân. Cho đến khi thi thể bốc mùi, bị hương thân mai táng. Hắn ngây người thật lâu, thật lâu, thậm chí có một đoạn thời gian hắn còn thích tự nói chuyện với chính mình… Hài tử như thế sau này lớn lên, thì cả đời này đều âm u.

Hắn dùng cười thay khóc, đem nỗi nhớ hóa thành tín niệm với trường sinh. Hắn vĩnh viễn nhớ rõ lời nói mang theo quyến luyến của cha mẹ trước khi chết, bảo mình phải sống cho thật tốt.

Hắn bất hảo, nhưng rất có chừng mực, rất nhiều chuyện không phải là do hắn cố ý, đáy lòng hắn thủy chung vẫn thiện lương.

Hắn sợ chết, thậm chí còn làm cho người ta có cảm giác nhu nhược, nhưng lúc bàn bè hắn đối mặt với nguy cơ thì tình cảm có thể chiến thắng tử vong, hắn có thể rống giận, run rẩy quay đầu liều chết một trận chiến.

Hắn làm việc quái gở, thế nhưng hắn trọng tình. Trương Đại Bàn, Lý Thanh Hậu, Hầu Vân Phi, Đỗ Lăng Phỉ, Hầu tiểu muội, chưởng môn Trịnh Viễn Đông, tất cả đều tốt với hắn, cả đời này hắn đều khắc ghi.

“Ngươi có tư cách gì!” Thân hình Bạch Tiểu Thuần oanh một tiếng trực tiếp lao ra, tốc độ cực nhanh, trong chốc lát đã xuất hiện ở trước mặt Thượng Quan Thiên Hữu. Hai mắt Thượng Quan Thiên Hữu đột nhiên co rụt lại, tóc gáy toàn thân dựng lên. Nhưng gã còn chưa kịp phản ứng thì nắm đấm của Bạch Tiểu Thuần, mang theo ánh sáng bạc đã đánh xuống.

Oanh một tiếng, tầng sang phòng hộ trên người xuất hiện, nhưng màn sáng phòng hộ này căn bản là không ngăn cản được chút nào, trong nháy mắt đã sụp đổ. Nắm đấm của Bạch Tiểu Thuần thuận thế như trẻ che, trực tiếp rơi xuống. Trước mặt Thượng Quan Thiên Hữu lại có một lá chắn nhỏ rất nhanh xuất hiện.

Oanh một tiếng, tấm lá chắn nhỏ này run rẩy, lại bị một quyền của Bạch Tiểu Thuần trực tiếp đánh bay, đâm thẳng vào bụng của Thượng Quan Thiên Hữu.

Thượng Quan Thiên Hữu phun ra một ngụm máu tươi, thân hình bị đại lực đánh lui, loạng choạng lùi lại phía sau hơn mười bước, lại phun ra máu tươi một lần nữa, vẻ mặt lộ ra vẻ không thể nào tin.

“Đây chính là thiên kiêu sao?” Bạch Tiểu Thuần hờ hững mở miệng. Giờ phút này hắn không hất cằm lên, này ra bộ dạng cao thủ tịch mịch, nhưng hết lần này tới lần khác, lúc này hắn lại làm cho tất cả mọi người có cảm giác giống như mặt trời sáng chói. Bờ Nam truyền ra vô số tiếng hít thở, toàn bộ bờ Bắc rung động.

Trong mắt Quỷ Nha hiện ra tia sáng. Vẻ mặt của đám người chưởng môn trên đài cao đều biến hóa, sắc mặt ngưng trọng.

“Bạch Tiểu Thuần!” Thượng Quan Thiên Hữu cảm nhận được sự nhục nhã, giận dữ gầm lên một tiếng, hai tay bấm niệm pháp quyết. Lập tức bên ngoài thân thể của gã xuất hiện năm thanh phi kiếm, từng cái đều tràn ra kiếm khí kinh thiên, dưới sự điều khiển của Thượng Quan Thiên Hữu Kiếm Linh thân thể, gào thét lao thẳng tới chỗ Bạch Tiểu Thuần.

Tốc độ cực nhanh, long trời lở đất, giống như đã hóa thành năm đầu kiếm long lớn nửa trượng, dài hơn mười trượng. Có cái mạnh mẽ đâm tới, có cái vẽ lên một hình cung, nổ vang mà đi. Thậm chí chiến đài còn xuất hiện từng đạo vết nứt. Khí thế như vậy, một kiếm có thể chém giết đệ tử bình thường, hai kiếm có thể tiêu diệt những kiêu tử khác, thiên kiêu như Công Tôn Vân cũng phải dưới ba kiếm nhận thua. Mà giờ phút này, năm thanh kiếm đều xuất hiện, trong thời gian ngắn, kiếm khí tung hoành khắp toàn bộ chiến đài.

“Ta không biết kiếm pháp, cũng không có Kiếm Linh thân thể, nhưng trong mắt ta, kiếm… không phải dùng như vậy!” Bạch Tiểu Thuần bình tĩnh mở miệng, tay phải nâng lên chỉ một cái. Lập tức Kim Ô Kiếm hóa thành một đạo kim quang, nháy mắt bay ra, ở trước mặt hắn, chém xuống một kiếm về phía trước!

Bất luận ngươi ba kiếm hay năm kiếm, ta chỉ cần một kiếm!

Một kiếm này chém xuống, truyền ra tiếng nổ ngập trời, tạo thành một đạo kiếm khí phong bạo!

Một kiếm này chém xuống, có được cử trọng nhược khinh, lại ẩn chứa cả cử khinh nhược trọng!

Một kiếm này chém xuống, linh lực trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần phát huy hoàn toàn không có nửa điểm lãng phí!

Hắn hoàn toàn chính xác không biết dùng kiếm, nhưng hắn hiểu Tử Khí Ngự Đỉnh, hiểu được cử trọng nhược khinh, cử khinh nhược trọng, hiểu được một mảnh lá cây nối lại với nhau không nâng được một cái cây quá nặng, nhưng nếu đem lá cây xếp cùng một chỗ thì có thể treo được một hòn đá. Đem lá cây xé thành một mảnh dài hẹp bện lại cùng một chỗ thì có thể còn treo được khối đá càng lớn hơn!

Cái mà hắn hiểu rõ chính là phương pháp vận dụng linh lực!

Nhất pháp thông, không nói là thông vạn pháp, nhưng ở Ngưng Khí… phối hợp với Bất Tử Ngân Bì, hắn đã là vô địch!

Oanh oanh oanh oanh!

Tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, rung chuyển bát phương. Lúc vô số đá vụn trên chiến đài bay lên, Bạch Tiểu Thuần chém xuống một kiếm, tạo thành phong bạo, trực tiếp va chạm với năm đạo kiếm long của Thượng Quan Thiên Hữu. Toàn bộ năm đạo kiếm long kia đều vặn vẹo, trong tiếng bang bang vỡ vụn, toàn bộ nổ tung, mà một kiếm phong bạo của Bạch Tiểu Thuần lại mạnh mẽ đâm tới trước mặt Thượng Quan Thiên Hữu, trực tiếp bộc phát.

Gió nhấc lên thổi tung mái tóc dài của Bạch Tiểu Thuần. Hắn đứng trên chiến đài, vẻ mặt bình tĩnh, không chắp tay sau lưng, không vung tay áo nhỏ. Nhưng loại bình tĩnh này, dưới phong bạo kiếm khí phụ trợ, đã trở thành một hình ảnh vĩnh hằng, khắc sâu trong nội tâm đệ tử hai bờ Nam Bắc.

“Hắn thật sự là… Bạch Tiểu Thuần sao?” Giờ phút này, trong lòng mỗi người đều ầm ầm chấn động.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Vĩnh Hằng – Quyển 1
Vĩnh Hằng – Quyển 2
Vĩnh Hằng – Quyển 3
Vĩnh Hằng – Quyển 4
Vĩnh Hằng – Quyển 5
Vĩnh Hằng – Quyển 6
Vĩnh Hằng – Quyển 7
Vĩnh Hằng – Quyển 8
Vĩnh Hằng – Quyển 9
Vĩnh Hằng – Quyển 10
Vĩnh Hằng – Quyển 11
Vĩnh Hằng – Quyển 12
Vĩnh Hằng – Quyển 13
Vĩnh Hằng – Quyển 14
Vĩnh Hằng – Quyển 15
Vĩnh Hằng – Quyển 16
Vĩnh Hằng – Quyển 17
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/09/2019 11:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Long Nhất Pháp Sư – Quyển 5
Mặt trời vừa lên, chiếu đỏ rực cả chân trời, trên mặt biển lại hiện ra tầng tầng hỏa diễm, cực kỳ chói mắt. Công chúa bạng tộc Á Mỹ cũng đã tỉnh lại, cùng đệ đệ vừa mới tỉnh rượu ôm nhau mà khóc, may mắn là còn có thể sống, bi thương là vì huyết hải thâm cừu. Long Nhất tử...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Giang Nam – Quyển 11
Tử Xuyên, không nên a! Thi Hiên Vi vội vàng hiện ra nguyên hình, thất kinh nói. Mọi người vừa sợ vừa giận, rối rít cao giọng quát lên: Dừng tay! Cô gia, mau để Lão thái gia xuống! Cô gia. Không thể lỗ mãng a! Đó là Lão thái gia! Lão thái gia đã cho phép chuyện chung thân của các ngươi, đừng làm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Bạn hoàn hảo quá - Tác giả The Kid
Chương trình “Bạn hoàn hảo quá!” đang được phát sóng trên tivi, thu hút đông đảo người xem vì mang không khí vui nhộn, sôi động. Đây là một cuộc thi ca hát. Mỗi thí sinh sẽ chọn một hình tượng ca sĩ thần tượng để hóa thân. Mỗi tuần họ sẽ trình diễn một bài hát. Ban giám khảo...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba