Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Vĩnh Hằng – Quyển 2 » Phần 6

Vĩnh Hằng - Quyển 2

Phần 6

Lúc này Hứa Bảo Tài cùng một số đệ tử ngoại môn đang tiến hành khảo hạch tấn thăng dược đồ, Từ trưởng lão đứng một bên quan sát. Vốn sự tình rất nghiêm túc, thế nhưng ngay lúc này lại có một đám chim bay ngang qua bầu trời, thanh âm phốc phốc liên tục… trong nháy mắt đó vô số phân chim rơi rớt xuống như mưa, Hứa Bảo Tài cũng vậy, mà đám đệ tử tham gia tấn thăng, còn có đám người bốn phía đến quan sát, thậm chí là cả trên tóc Từ trưởng lão nữa, tất cả đều dính đầy phân chim…

Tất cả mọi người đều ngây người, theo bản năng ngẩng đầu lên thì thấy đám chim kia đang không ngừng rơi vãi vô số phân chim, rồi không ngừng đi xa…

“Đám chim này… có chút lạ lẫm…”

“Đáng chết, thế nào mà bọn chúng, thế mà… thế mà không ngừng tiêu chảy!!!” Toàn bộ đám đệ tử cũng đều kinh hô lên, mà Từ trưởng lão cũng có chút ngây người, bất chợt sắc mặt cũng thay đổi.

Lúc này tại một nơi trên sơn đạo, Trần Tử Ngang và Triệu Nhất Đa đang nhìn nhau hầm hầm.

“Hôm này, hai chúng ta nơi đây, nên quyết ra…” Mâu thuẫn giữa hai người từ lúc là tạp dịch đã xuất hiện, càng lúc càng kịch liệt hơn. Ánh mắt nhìn nhau đầy tàn nhẫn, nhưng bọn họ còn chưa kịp nói xong thì trên mặt đất khoảng giữa hai người chợt nổi lên một đám bụi đất, rồi một đám cá mọc chân đang vội vàng chạy ngang qua.

Hai người này còn đang sững sờ thì lại thấy tiếp thêm mấy con mèo không ngừng nấc lên những tiếng sấm động đang nhanh chóng đuổi theo đám cá kia. Một màn này khiến cho hai người trợn mắt há mồm, có một loại cảm giác không thật, thậm chí còn quên cả sự đối địch vừa rồi mà trợn mắt nhìn nhau.

“Đây là… ngươi có vừa nhìn thấy đám cá mọc chân không?” Triệu Nhất Đa cảm thấy như mình vừa bị ảo giác, bèn theo bản năng hỏi một câu.

“Ta còn nhìn thấy một đám mèo nấc ra tiếng sấm động…” Trần Tử Ngang ngơ ngác đáp lời.

Lúc này cũng có không ít tiếng hét kinh ngạc vang lên từ trong đám đệ tử ngoại môn nơi sườn núi, một đám thỏ mắt đỏ đang hướng về bọn hắn mà táp tới, cho dù có bị ngăn cản lại thì đám thỏ vẫn cứ hung hăng như thế, hai hàm răng còn nghiến kèn kẹt nghe mà khiến người khác giật mình.

Hơn nữa còn có một con thỏ, đang ngồi trên lưng một con gà khổng lổ, không ngừng nói luyên thuyên.

“A?”

“Ngươi biết nói chuyện?”

“Ha ha, đan dược này không tệ. Bạch Tiểu Thuần ta thật sự quá lợi hại đi, đến con thỏ này vậy mà cũng biết nói chuyện.”

Toàn bộ Hương Vân Sơn ngay trong giờ khắc này, điên cuồng… vô số người nghe được câu này, trong nháy mắt liền hiểu ra, nguyên do của mọi chuyện là từ Bạch Tiểu Thuần mà ra!

Tại khu vực đệ tử nội môn, mấy con cóc đang nhảy tới nhảy lui trên mặt đất, đám đệ tử nội môn nhìn thấy bọn chúng đều trợn mắt há hốc mồm, mấy con mắt trên lưng của bọn chúng nói sao thì cũng vô cùng kinh người.

Còn một con hổ chín đầu, mạnh mẽ đâm thẳng vào trong tông môn, không ngừng gào rống. Trong một ngày này, toàn bộ Hương Vân Sơn hoàn toàn hỗn loạn, vô số người bị chấn động không ngừng lao ra ngoài.

Còn có một con khỉ… làm thế nào mà bò lên nóc lầu các của Lý Thanh Hậu, đứng ngay ở điểm cao nhất của Hương Vân Sơn. Nó ngồi đó, nhìn Hứa Mị Nương vừa rời đi sau khi ôn chuyện xong với Lý Thanh Hậu, nó cúi đầu chống cằm đầy trầm tư…

Sắc mặt Lý Thanh Hậu tái xanh, đứng bên ngoài lầu các ngẩng đầu nhìn con khỉ kia. Y đang muốn nổi giận thì chợt một tiếng phốc vang lên, vô số bãi phân chim từ trên trời rơi xuống không ngừng khiến y ngây cả người.

Hương Vân Sơn, đã cực kỳ lâu… không có chuyện náo nhiệt như vậy. Vô số đệ tử ngoại môn, còn thêm đệ tử nội môn đều bị xuất động. Đám thú nhỏ kia không tạo nên ảnh hưởng gì đối với bọn hắn, chỉ có đám chim không ngừng tiêu chảy đang bay trên kia mà thôi, cũng không cách nào tưởng tượng nổi thân thể chúng nó nhỏ như vậy mà lại có thể chứa nhiều phân chim đến thế…

Còn có con thỏ kia, lúc đầu chỉ biết ba câu nói, nhưng dần dần, nó càng ngày càng nói nhiều, học càng thêm nhiều động tác. Cuối cùng, ngay cả thanh âm của nó cũng trở nên cực lớn, gần như gào thét xé họng.

“Trời ạ, đây là cái gì!”

“Ngươi thấy gì không, con thỏ còn biết nói chuyện!”

“Bạch Tiểu Thuần, đây nhất định lại là do ngươi làm ra!”

“Ta nói nhỏ cho ngươi biết a, hôm qua ta nhìn thấy Chu trưởng lão cùng với chim phượng của lão đó, còn trong một căn phòng, còn có âm thanh cổ quái trong đó truyền ra…”

“Chu Tâm Kỳ sư tỷ, còn có Đỗ Lăng Phỉ sư tỷ, dù cho Bạch Tiểu Thuần có ngăn cản, Hứa Bảo Tài ta nhất định cũng sẽ đoạt được các người!”

“Hầu Vân Phi sư huynh thật là xấu xa, không được nha… a… đây là cái gì, ta nhìn thấy mấy con khỉ này vậy mà không ngừng run rẩy đấy!”

“Mị Hương sư muội, không phải Lý Thanh Hậu ta bạc tình bạc nghĩa. Đợi tu vi ta đột phá, bước vào Kim Đan, nhất định sẽ kết đạo lữ cùng nàng!”

“Ha ha, đan dược này không tệ. Bạch Tiểu Thuần ta thật sự quá lợi hại đi, đến con thỏ này vậy mà cũng biết nói chuyện.” Con thỏ này không ngừng chạy, lời nó nói càng ngày càng thêm nhiều. Mà lỗ tai nó hết lần này đến lần khác đều rất linh, chỉ cần nghe được lềện lặp lại nói ra như đúc. Dần dần, sắc mặt không ít người đều đại biến, bởi vì con thỏ đáng chết này có lỗ tai quá thính, cơ hồ như đem toàn bộ bí mật của đám đệ tử nói ra hết, còn chỉ mặt gọi tên.

Trong đó có không ít chuyện tình khiến người khác nghe được đều không thể tưởng tượng nổi, nhất là một đoạn chuyện kia của Lý Thanh Hậu… Vốn là chuyện này chưa bao giờ được nghe nói đến, khiến cho tất cả mọi người đều chấn động, không ít trưởng lão cũng trợn tròn cả hai mắt.

Hứa Bảo Tài sợ ngây người, Hầu Vân Phi trợn tròn mắt, còn cả người Lý Thanh Hậu thì run lên bần bật.

Đúng lúc này thì Bạch Tiểu Thuần từ phường thị trở về. Hắn thắng lợi về đây, mang theo thêm rất nhiều thú nhỏ, ánh mắt đầy mong chờ, lần này hắn dự định đem toàn bộ Quái đan thí nghiệm hoàn tất. Nhưng vừa mới đặt chân tới Hương Vân Sơn, còn chưa đi được mấy bước, một loạt phân chim dội xuống, Bạch Tiểu Thuần vội vàng né tránh mà ngẩng đầu nhìn bầu trời.

Nhìn thấy đám chim bay qua.

“A, có chút quen mắt…” Hắn còn đang kinh ngạc thì bụi cỏ bên cạnh đột nhiên lay động sột soạt, rồi một đám cá mọc chân chạy vội qua, Bạch Tiểu Thuần sửng sốt, ngay sau đó là một đám mèo nấc lên đầy tiếng sấm, lại chạy nhanh theo sau. Tròng mắt Bạch Tiểu Thuần như muốn rớt ra ngoài, sau đó… còn có một bầy khỉ không ngừng run rẩy cả người, còn phun đầy bọt mép mà chạy tới rồi lướt ngang qua người hắn.

Bạch Tiểu Thuần run rẩy, trợn mắt há hốc mồm, tóc gáy dựng đứng lên, toàn thân lạnh lẽo.

“Cái này… cái này… không thể thế a!” Hơi thở hắn đầy dồn dập, vội vàng xuất ra Kim Ô Kiếm, rồi bay lên. Đôi cánh sau lưng hiện ra, hắn hô lên một tiếng rồi nhanh chóng bay thẳng lên Hương Vân Sơn.

Trên đường đi, Bạch Tiểu Thuần thấy tất cả thú nhỏ, thậm chí trên đường trở về, hắn bắt gặp không ít ánh mắt đầy vẻ cổ quái của đám người phía dưới khiến hắn đều cảm thấy hãi hùng khiếp vía không thôi. Về tới động phủ, hắn phát hiện đại môn động phủ mở to, bên trong trống rỗng chỉ còn mấy con ngỗng như thủ vệ đứng ngơ ngác ở đó.

“Làm sao bọn chúng chạy ra được chứ!” Bạch Tiểu Thuần cảm thấy có chút không thể tưởng tượng được, đanh định tra xét thì hắn chợt quay phắt đầu lại, thấy một con thỏ đang chạy nhanh qua. Hắn đang định tiến đến vồ lấy con thỏ thì chẳng biết vì sao mà tốc độ của nó vọt tăng, nhanh chóng biến mất tăm. Bạch Tiểu Thuần nhìn vậy thì có chút ngây người, vừa lúc đó thì hắn nghe được tiếng rống giận của Lý Thanh Hậu truyền ra từ trên đỉnh Hương Vân Sơn.

“Bạch Tiểu Thuần, ngươi tự mình xử lý cho gọn gàng lại, còn một con thú còn chưa xử lý xong, một bãi phân chim còn chưa giội sạch thì ta sẽ mang ngươi đi Vạn Xà Cốc! Nhất là cái con thỏ đáng ghét kia, làm cho nó im miệng lại!”

Nghe được ba chữ Vạn Xà Cốc, Bạch Tiểu Thuần cho dù có đoạt được vị trí đệ nhất thiên kiêu chiến, Bất tử da Ngân Bì đại thành thì vẫn cứ như trước run lên một cái. Bóng ma Vạn Xà Côc trong lòng hắn quả thật rất lớn, lúc này hắn đưa vẻ mặt như đưa đám theo bản năng mà ngẩng đầu, sau đó tròng mắt hắn suýt chút nữa cũng rơi ra ngoài.

Hắn nhìn thấy trên đỉnh của lầu các kia, là một con khỉ đang chống cằm ngồi đó, lộ ra đầy vẻ trầm tư.

Bạch Tiểu Thuần suýt khóc, hắn nhanh chóng bay lên đỉnh núi, cả người nhảy lên thẳng đến con khỉ kia. Con khỉ nghiêng nghiêng đầu liếc nhìn Bạch Tiểu Thuần một cái, trong mắt lộ ra đầy vẻ cảm khái, dường như vừa hưởng thụ được một chút tự do khó có được. Bạch Tiểu Thuần nhìn vậy có chút sửng sốt, đưa tay vồ một cái rồi nắm con khỉ trong tay, ném vào trong túi Trữ vật.

Lúc này hắn mới thận trọng rời đi. Một đường bôn ba tại Hương Vân Sơn, trong ánh mắt đầy cổ quái của vô số đệ tử, vẻ mặt của Bạch Tiểu Thuần như đưa đám, đưa tay một phát bắt lấy con hổ chín đầu, rồi lại bắt lấy đám cóc đầy con mắt trên lưng mà nhanh chóng rời đi.

Rất nhanh, gà to như voi, đám cá mọc chân, mèo nấc ra tiếng sấm, đều bị Bạch Tiểu Thuần lần lượt bắt đi. Rồi hắn nhanh chóng bay trên bầu trời, vài cái quơ tay là dễ dàng bắt được đám vịt bay lượn mang đi.

Về phần đám khỉ động kinh kia cũng bị Bạch Tiểu Thuần ném vào trong túi trữ vật. Lăn lộn cả ngày trời, khó khăn nhất là đám chim tiêu chảy không ngừng, hắn phí rất nhiều khí lực mới bắt hết được một đám chúng nó. Cho đến khi đêm xuống, hắn đếm tới đếm lui mà vẫn không thấy được con thỏ đầy bép xép kia.

Tìm rất lâu, Bạch Tiểu Thuần uể oải phát hiện ra là con thỏ kia hẳn đã trốn đến nơi nào đó kín đáo đến mức hắn không tìm thấy được.

“Ài…” Bạch Tiểu Thuần thở dài một tiếng, nhìn Hương Vân Sơn đầy phân chim, cùng đường, hắn dùng cả đêm mới quét sạch sẽ đám phân chim kia. Đến khi mặt trời vừa mọc, thì hắn cũng lê lấy cái thân thể đầy mệt mỏi về tới động phủ, rồi lăn ra ngủ một giấc dài.

Sáng sớm, đám đệ tử Hương Vân Sơn nhìn sơn môn rực rỡ mà không ngừng nhớ lại mọi chuyện hôm qua, đối với đan dược của Bạch Tiểu Thuần, bọn họ đã cực kỳ khắc sâu ấn tượng. Hầu như tất cả mọi người đều bị dính qua phân chim, trong lòng đầy tức giận, nhưng cũng đành hết cách, dù sao bọn họ cũng thấy Bạch Tiểu Thuần lần này không phải cố ý gây ra.

Có thể hết lần này tới lần khác gây chuyện nhưng đều là không cố ý khiến trong lòng tất cả mọi người đều đầy bi thiết, đối với sự kinh khủng của Bạch Tiểu Thuần, bọn họ được cảm thụ một cách trực tiếp nhất đấy!

Ngủ một giấc tới trưa, Bạch Tiểu Thuần mới tỉnh dậy, hắn cũng không dám tiếp tục thí nghiệm quái đan nữa mà đi khỏi sơn môn, đến một vùng hoang dã, tìm được một mảnh đất đầy an toàn mới mở túi trữ vật đem tất cả thú nhỏ thả ra.

“Các ngươi tự do…” Bạch Tiểu Thuần nhìn đám thú nhỏ đó, cười khổ nói.

Những con thú chưa kịp nuốt Quái đan trong nháy mắt liền chạy tứ tán đi, còn đám thú đã từng nuốt Quái đan rồi thì đồng loạt nhìn Bạch Tiểu Thuần. Nhìn qua bọn chúng, Bạch Tiểu Thuần lại lấy ra không ít đan dược trong túi trữ vật.

“Ăn mấy viên đan dược này, không chừng các ngươi cũng có thể có khả năng tu hành, sau này đừng gây chuyện nữa, lần này các ngươi hại ta thật thảm a.” Mỗi một con thú nhỏ, Bạch Tiểu Thuần đều cho một viên đan dược, cuối cùng vung tay lên, quay người định rời khỏi đây thì con hổ chín đầu kia chợt gầm to lên một tiếng.

Bạch Tiểu Thuần quay đầu lại nhìn nó, Con hổ chín đầu nhìn Bạch Tiểu Thuần, trong mắt lóe lên ánh sáng kỳ dị như muốn nhớ kỹ lấy hình ảnh Bạch Tiểu Thuần, sau đó mới quay người nhoáng một cái mà chạy về phía xa.

Những con vịt trên bầu trời, còn đám chim bay, đám cá trên mặt đất, mèo nấc ra tiếng sấm, thậm chí còn mấy con ngỗng thủ vệ, mấy con cóc đầy mắt trên lưng, đám khỉ động kinh đều như con hổ chín đầu kia, nhìn Bạch Tiểu Thuần đầy kỳ dị rồi mới lập tức giải tán.

Mà rời đi cuối cùng là con khỉ hay trầm tư kia, nó nhìn Bạch Tiểu Thuần, trong ánh mắt đầy vẻ trí tuệ, dường như Bạch Tiểu Thuần còn cảm nhận được một cảm giác đầy tang thương.

Nó liếc nhìn Bạch Tiểu Thuần thật lâu, sau đó quay người đi xa.

Bạch Tiểu Thuần sửng sốt, một khắc này hắn có một cảm giác rất mãnh liệt, cái con khỉ này như trở thành một bậc lão nhân đầy cơ trí, ánh mắt lộ đầy vẻ tang thương kia khiến Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mình không nhìn lầm đâu đấy.

Hắn trầm mặc lấy ngọc giản ra, tìm ghi chép về đan dược mà con khỉ kia nuốt vào. Vốn trước đây bị hắn ghi là Phế linh dược, nhưng lúc này lại trở thành một cái được hắn ghi chép là trọng điểm.

“Viên đan dược kia… có chỗ dược liệu ta không hiểu rõ!” Bạch Tiểu Thuần như có điều suy nghĩ. Nhìn những thân ảnh đang rời đi khắp nơi kia, ánh mắt hắn lộ ra đầy vẻ chúc phúc. Đám thú nhỏ này thay đổi là do hắn, từ sâu trong lòng hắn vẫn mong bọn chúng có thể sống sót, vui vẻ mà sống đấy.

Một lúc lâu sau, Bạch Tiểu Thuần quay người, khẽ vỗ cánh sau lưng, nhanh chóng trở về.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Vĩnh Hằng – Quyển 1
Vĩnh Hằng – Quyển 2
Vĩnh Hằng – Quyển 3
Vĩnh Hằng – Quyển 4
Vĩnh Hằng – Quyển 5
Vĩnh Hằng – Quyển 6
Vĩnh Hằng – Quyển 7
Vĩnh Hằng – Quyển 8
Vĩnh Hằng – Quyển 9
Vĩnh Hằng – Quyển 10
Vĩnh Hằng – Quyển 11
Vĩnh Hằng – Quyển 12
Vĩnh Hằng – Quyển 13
Vĩnh Hằng – Quyển 14
Vĩnh Hằng – Quyển 15
Vĩnh Hằng – Quyển 16
Vĩnh Hằng – Quyển 17
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 27/09/2019 11:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 12
Hoàng... Hoàng cấp thế giới chi lực? Sư phó ngươi là nói hắn sao? Dao Thanh Mẫn chỉ chỉ Lăng Tiếu nói. Trừ hắn ra còn có ai, thật không nghĩ tới Đệ Nhất Hoàng Tọa lần này lại đáng sợ như thế, khó trách có thể lực áp anh kiệt các thế lực, hôm nay xem ra quả nhiên là có thực học. Lê Tuyết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 5
Ban đêm trên Long đảo tiên vụ bao trùm, sao sáng đầy trời, gió đêm vi vu, yên tĩnh mà cũng an lành. Cách làm việc và nghỉ ngơi của Long tộc so với con người không khác mấy, đều là sinh vật ngày làm đêm ngủ, lúc này đêm đã khuya, ngoài mấy tên long tộc thủ vệ, còn lại đều đã chìm vào giấc...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Miêu Nghị – Quyển 11
Bành Ngư dẫn đệ tử Tam Tổ môn quan sát cuộc chiến có chút đau răng, trong lòng thầm nhủ, Miêu lão đệ, ngươi đánh thì đánh, tại sao lại còn nói cảnh giới Hồng Liên không phải địch thủ... đây không phải là tự tìm phiền toái cho mình sao, ngươi tuyệt đối không nên gặp chuyện không may, nếu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba