Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Ỷ thiên dâm hiệp truyện » Phần 31

Ỷ thiên dâm hiệp truyện


Update Phần 88

Phần 31

Nhắc lại là sau khi tự ý cởi áo tuột quần, biểu diễn một màn thoát y hòng thoát khỏi sự níu kéo của Vô Kỵ, thì Triệu Minh vẫn bị chàng giật té ngã khiến tấm thân trần truồng của nàng rơi trọn vào vòng tay của Vô Kỵ. Hai người tức thì chìm sâu xuống ở giữa vùng đầm lầy cát lún. Triệu Minh sợ quá, choàng tay lên cổ Vô Kỵ mà ôm cứng. Hai bầu vú căng phồng của nàng dính chặt vào ngực của Vô Kỵ, mặt của nàng ép chặt vào mặt của chàng. Lúc đó, Vô Kỵ mê man, cảm nhận rõ ràng cái mềm mại, nung núc của một bộ ngực to lớn của người con gái đang đè trên ngực mình. Rồi lại mùi thơm tươi mát toát ra từ con người trơn mịn với làn hơi thở phập phồng từ cánh mũi của Triệu Minh phì phà sát vào mũi mình, thơm ngát, làm chàng đờ người ra. Chàng không còn nghĩ gì đến sự nguy hiểm trước mắt nữa. Ðược một người con gái trẻ đẹp khoả thân ôm cứng lấy mình thì có chết cũng cam. Nhưng khi nghe Triệu Minh la lên, “Trương giáo chủ! Chết rồi… Giáo chủ! Cứu mạng…” thì chàng giật mình tỉnh giấc mơ tiên.

Vô Kỵ vội với tay ra nắm lấy sợi dây thừng kế đó mà kéo mạnh một cái, tức thì thân thể hai người nhào tới trên cát. Sức cản của cát đẩy người chàng lên một tí nhưng rồi người chàng lại chìm xuống ngay. Vô Kỵ liền nói:

– Triệu cô nương, cô bám đằng sau lưng tôi đi.

Triệu Minh nghe thế thì vội nới tay, trườn người ra sau lưng chàng rồi bá vai, ôm cổ, nằm phủ trên lưng chàng mà níu chặt lấy người chàng. Ðược rảnh tay không bị vướng víu, Vô Kỵ lấy hai tay mà nắm lấy sợi dây rồi kéo thật mạnh. Người chàng lại được đẩy lên một tí. Trước khi bị lún xuống, Vô Kỵ liền mạnh tay kéo một cái nữa. Người chàng lại xông tới, đưọc nâng cao lên một tí nữa. Cứ như thế, Vô Kỵ liên tiếp ra sức cầm dây mà kéo liên hồi. Người chàng được kéo ào ào đi tới, từ từ nổi lên, thoát khỏi trên mặt cát. Vô Kỵ không dám ngừng tay mà cứ phải tiếp tục kéo sợi dây thừng vì chàng biết nếu chàng dừng tay thì người chàng sẽ lún sâu xuống cát ngay. Một lát sau, người chàng đã vượt trên mặt cát rồi. Chàng liền quay đầu lại nói Triệu Minh:

– Triệu cô nương bám chặt lấy tôi nhé.

Nói xong chàng vận sức vào hai tay mà kéo sợi dây thật mạnh, thật nhanh, liên hồi, khiến cho người chàng với Triệu Minh lướt băng băng trên mặt cát, y hệt như lướt trên mặt nước vậy. Ðó là vì Vô Kỵ sử dụng thần công mới có thể có sức mà kéo mạnh và nhanh được như vậy, kẻ có võ công tầm thường nhất định không thể làm được. Lại nữa, may mà sợi dây thừng đó rất là dai cứng, nếu nó không chịu được sức kéo mạnh mẽ của Vô Kỵ mà đứt đôi thì tính mạng của hai người đã ô hô ai tai rồi.

Vừa kéo người mình trên mặt cát, Vô Kỵ lúc đó mới lại để ý tới tấm thân trần truồng, mềm mại, ấm mịn của Triệu Minh đang nằm phủ phục trên lưng mình. Lúc này chàng mới nhận thấy rõ ràng kích thước đồ sộ của bộ ngực Triệu Minh ra sao. Hai cái vú to lớn, căng cứng dính sát vào lưng chàng, nó thịt thà đầy đặn đến nỗi nó như hai trái độn ép giữa hai người khiến lồng ngực của Triệu Minh không thể chạm tới lưng của Vô Kỵ được. Vô Kỵ chỉ thấy lưng mình bị hai khối thịt mềm mại đẩy vô, ở giữa là hai cái núm vú cưng cứng, đâm vào lưng chàng như hai cái cọc, nhô lên thụt xuống, theo đà kéo của chàng, khiến chàng lại cảm thấy đê mê…

Một lát sau, khi thấy mình không còn bị lún nữa thì Vô Kỵ biết là mình đã thoát ra khỏi vùng cát lún nguy hiểm rồi. Chàng ngừng tay kéo, nằm yên mà thở. Lúc đó, Triệu Minh liền buông cổ Vô Kỵ ra, ngồi bật dậy. Bỗng nhiên nàng la lên một tiếng kinh hãi. Thì ra sau cơn nguy hiểm, thoát nạn rồi, khi ngồi lên thì Triệu Minh mới nhớ ra là thân thể của mình trần truồng, tô hô không một mảnh vải. Theo phản ứng tự nhiên, nàng vội vàng co một chân lên để hòng dấu con chim với bộ lông láng mượt, đồng thời hai tay đưa lên mà che cái dàn ngực trắng ngần. Hai cái vú của nàng to lớn thế kia thì làm sao mà hai bàn tay nhỏ nhắn đó che hết cho được! Vô Kỵ nghe tiếng nàng kêu lên thì chàng liền quay người lại. Trước mặt chàng là một Triệu Minh lõa thể, ngồi trên bãi cát, co hai chân giấu chim, tréo hai tay che vú, dưới ánh trăng mờ ảo, trông như một pho tượng Hy Lạp, đẹp đẽ và khêu gợi vô cùng. Cảnh tượng đó làm Vô Kỵ phải thốt lên một tiếng kinh ngạc, sững sờ. Người của Triệu Minh trắng nuốt với những đường cong ngoạn mục, ngồi trước mặt chàng hoàn toàn khỏa thân. Cái cẳng trắng bóc của nàng co lên che giấu được phần lớn của con chim, chỉ để lộ ra một tí khoảng mu đen, ẩn hiện. Nhưng hai bàn tay nuột nà không đủ che hết được hai cái vú căng phồng, thịt tươi trắng hồng mơn mởn nổi lên chung quanh bàn tay và giữa các ngón tay. Vô Kỵ đứng ngẩn người ra, nhìn mãi không chán. Triệu Minh thấy chàng cứ chăm chăm con mắt vào người mình thì mắc cỡ quá sức. Nàng cúi mặt xuống, cố thu người nhỏ lại, hai chân co chặt thêm để che con chim lồ lộ, hai tay cứ xê dịch tới lui để mà có thể giấu hết khoảng vú to lớn, nhưng càng che thì vú càng lộ, che chỗ này thì vú lại nổi lên chỗ kia, bụm chỗ kia thì thịt lại phồng lên ở chỗ nọ…

Sau một lúc, Vô Kỵ mở tay ra thì mới nhận thấy cái bông hoa nạm kim cương vẫn còn nằm trong tay chàng. Chàng bèn tiến tới gần Triệu Minh, gắn cái bông trở lại trên tóc nàng rồi cởi cái áo trường bào của mình ra, khoác lên người nàng mà nói:

– Triệu cô nương, cô lấy áo tôi mà dùng.

Triệu Minh, mặt nàng vẫn cúi xuống, để mặc cho Vô Kỵ cắm cái bông trên đầu mình mà chỉ đưa tay ra mà đón lấy cái áo. Sau khi Triệu Minh phủ áo lên người rồi thì Vô Kỵ lên tiếng nói:

– Minh giáo chúng tôi không thù oán gì với cô nương cả. Chỉ mong cô nương đưa thuốc giải của “Phù Vân Trọng Phấn” thì chúng tôi sẽ bỏ qua chuyện này ngay.

Thấy Triệu Minh vẫn cúi đầu lặng im không nói một lời, Vô Kỵ liền nói tiếp:

– Cô đã lập biết bao kế độc để hãm hại tôi, nhưng tôi đâu có thù ghét gì cô đâu. Tôi lại còn cứu cô thoát khỏi vùng cát lún đó, thấy chưa? Chẳng lẽ cô nương lại không nghĩ tới chuyện đó hay sao?

Triệu Minh cúi đầu ngẫm nghĩ thì biết là Vô Kỵ nói đúng. Một lúc sau, nàng thở một hơi dài rồi từ từ nhìn lên. Mặt của nàng lúc đó sượng sùng, đỏ hồng, trông dễ thương và xinh đẹp khôn tả. Có lẽ nàng đang nghĩ tới cảnh tượng lúc nãy Vô Kỵ đã ôm trọn tấm thân trần truồng của mình mà cứu mình ra khỏi vùng đầm lầy. Ôi chao, thật là ngượng chết đi được… Nhưng thoáng một cái, khuôn mặt đó biến đổi nhanh chóng, nó trở nên nghiêm trang, lạnh lùng ngay lập tức. Triệu Minh mím môi, hai mép đưa lên, nhíu mày, liếc Vô Kỵ một cái:

– Quân giặc! Có mau trả lại quần áo cho ta không.

Vô Kỵ phì cười. Thật ra là chàng đâu có bóc lột hay lấy cắp gì đâu, đó là chính nàng tự ý cởi bỏ quần áo chứ bộ, đâu có ai ép buộc? Nhưng thấy nàng lên tiếng tức giận nhưng lời nói lại có vẻ siêu lòng thì chàng hớn hở chạy lên sợi dây thừng, ra tới giữa vùng đầm lầy mà lượm lấy cái áo trắng và quần hồng cho nàng.

Vô Kỵ chạy trở lại, đưa cho Triệu Minh quần áo của nàng rồi đứng quay người đi cho nàng mặc vào. Một lúc sau, vẫn không thấy Triệu Minh nói năng gì cả thì Vô Kỵ xoay mình lại. Chàng thấy nàng đã mặc xong quần áo, đang đứng xoay lưng về hướng mình, mặt nhìn ra phía xa xa, im lặng như tượng, không động đậy, nhúc nhích. Nhìn từ đằng sau, chàng thấy hai vai nàng rung rung, như có vẻ đang khóc thì chàng lên tiếng nhỏ nhẹ:

– Triệu cô nương, nếu tôi có làm điều gì không phải thì tôi xin cô tha lỗi. Còn thuốc giải độc thì…

Triệu Minh liền ngắt lời chàng, người nàng vẫn không quay lại:

– Thuốc giải sẽ có người đưa tới sau, giáo chủ cứ yên tâm.

Rồi vẫn quay mặt đi, nàng nói tiếp:

– Trương giáo chủ đã cứu tôi thoát nạn, thì tôi xin hứa là sẽ trả ơn bằng cách đưa thuốc giải độc. Thế là hai bên đều hòa. Không ai thiếu nợ ai hết.

Vô Kỵ nghe thế thì cả mừng:

– Cảm ơn cô nương. Như vậy Minh giáo chúng tôi với cô nương coi như hòa thuận, không có ân oán gì cả.

Rồi chàng thấy cái áo trường bào của mình đang nằm ở dưới cát kế bên Triệu Minh đứng thì chàng tiến tới mà nhặt lên. Khi tới gần nàng, nhìn ở sau lưng, Vô Kỵ thấy nàng nhìn ra xa mà nói lẩm bẩm trong miệng:

– Ngươi làm nhục ta như vậy, ta không thể tha thứ cho ngươi đâu. Ðàn ông con trai mà hiếp đáp, đè ép đàn bà con gái như vậy thật là không biết bẽ mặt…

Vô Kỵ vừa mặc áo vừa cười, trả lời:

– Triệu cô nương, cô quỷ kế đa đoan. Ðàn ông con trai chắc cũng không bì được. Việc này do cô bày ra hết. Ai mà ức hiếp cô được.

Triệu Minh liền quay mặt lại, bĩu môi ra, hai mép cong lên, tỏ vẻ hờn giận:

– Trương giáo chủ đã hà hiếp, ức đáp tôi… Trời đất sẽ không buông tha cho giáo chủ đâu!

Nghe Triệu Minh rủa mình như vậy thì Vô Kỵ gãi đầu cười giả lả:

– Triệu cô nương nói đúng. Hoàng thiên chứng giám, trời đất sẽ độ người ngay, còn ai mà ác tâm thì người đó tất biết…

Vô Kỵ chưa nói hết câu thì chàng đã nghe có tiếng nói vang lên sau lưng:

– Ngươi nói ai độc ác… Cô nương của ta không thể bị ngươi dằn vặt đâu…

Sau đó là có một người nhảy tới vung song chưởng ra mà đánh tới người Vô Kỵ. Một luồng lực đạo mạnh mẽ xô tới, xen trong đó là một hơi giá lạnh căm căm. Vô Kỵ thấy người đánh mình mà lại sử dụng Huyền Minh thần chưởng là một lão già to lùn, không như Lộc Trượng Khách ốm cao, thì ngạc nhiên thầm nghĩ, “Sao con nhỏ Triệu Minh này có nhiều cao thủ dưới tay nó như vậy?” Chàng né người tránh qua một bên rồi lên tiếng hỏi:

– Xin hỏi ông lão, ông học được Huyền Minh thần chưởng ở đâu vậy?

Lão già lùn cười rung hàm râu bạc:

– Trương công tử trẻ tuổi, nghe hơi gió mà đã biết được tuyệt nghệ của ta. Thật là không hổ danh giáo chủ Minh giáo. Ta là Hạt Bút Ông, còn sư đệ ta là Lộc Trượng Khách. Trên đời này chỉ có hai ta là biết sử dụng Huyền Minh thần chưởng mà thôi. Hề… hề, có phải giáo chủ sợ rồi chăng?

Vô Kỵ nghe lão nói thế thì biết là lúc nhỏ mình đã bị một trong Huyền Minh nhị lão đánh cho một chưởng thừa sống thiếu chết chứ không ai. Chàng tức giận quát lên:

– Ðược lắm. Nếu thế thì hãy xem chưởng của ta đây.

Nói xong chàng sử dụng chiêu Thần Long Bãi Vĩ trong pho Giáng Long thập bát chưởng mà đánh thật mạnh tới người Hạt Bút Ông. Kình lực phóng tới mạnh mẽ kinh hồn, nóng hổi vì chàng đã kèm theo Cửu Dương chân khí trong đó nữa.

Hạt Bút Ông kinh hãi nhưng cũng đưa tay lên mà vận khí đỡ chưởng của chàng luôn. “Suỵt” một tiếng, chưởng phong hai người đã tiêu tan mất tiêu. Thì ra Cửu Dương chân khí nóng hổi chí dương của chàng đã bị hóa giải bởi Huyển Minh khí công lạnh căm chí âm của Hạt Bút Ông rồi. Tuy vậy sức phản chấn vẫn làm cho Hạt Bút Ông loạng choạng lui ra sau hai bước, ruột gan trong người lảo đảo lộn, nóng hổi, khó chịu vô cùng. Vô Kỵ cũng thấy nhộn nhạo trong người, nhưng thoáng rồi trở lại bình thường ngay. Thử nhau một chưởng rồi, hai người bây giờ mới biết là mình đã gặp phải tay kình địch hiếm có trên đời. Hạt Bút Ông thấy Vô Kỵ nội công hùng hậu, có vẻ hơn mình một mức thì lão liền hú lên một tiếng dài. Biết là lão kêu người tiếp viện, tuy không sợ, nhưng Vô Kỵ chợt nhớ tới Lam Y Nữ đang hỗn chiến với Lộc Trượng Khách, còn Lợi Hanh, Dương Tiêu mấy người đang gục ngã, thì chàng liền nhún người bay đi. Hạt Bút Ông thấy chàng bỏ đi như vậy thì lão thở phào, không dám rượt theo.

Vừa phóng người vun vút, Vô Kỵ vừa nói với lại:

– Tôi có việc gấp, phải đi ngay… Triệu cô nương, xin cô giữ lời…

Triệu Minh vẫn quay mặt đi, đứng im không cử động. Nàng vẫn nhìn về hướng xa xa, không thèm trả lời…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Ỷ thiên dâm hiệp truyện
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang, Truyện dâm hiệp
Tình trạng Update Phần 88
Ngày cập nhật 24/10/2022 03:33 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Vợ dâm và tình cũ
Cách đây nhiều năm khi tôi còn là sinh viên đại học mới ra trường thì giống như bao người khác tôi cũng chật vật trong khâu tìm kiếm việc làm, chỉ mới hơn 2 năm mà tôi đã trải qua rất nhiều công ty khác nhau nhưng không thu lại kết quả tốt đẹp. Chán nản vì bay nhảy quá nhiều tôi đã phải...
Phân loại: Truyện sex dài tập Ngoại tình với người yêu cũ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện sex ngoại tình
Tán gái Mỹ
Trưa chiều hôm đó chúng tôi lại bổn cũ soạn lại, chạy ra bar ăn rồi uống một chút. Chúng tôi cười đùa, nói chuyện vui vẻ với nhau, với cả những người ngồi cạnh ở quầy bar. Em hào hứng kể lại câu chuyện gõ cửa nhà người lạ cho mấy vị khách, người thì cười, người thì cho rằng chẳng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện teen
Cà phê nữ hoàng
Hắn nằm trong phòng, chờ đợi. Câu chuyện của ba hôm trước vẫn còn như mới hiện ra khi nãy trong đầu hắn. Ba hôm trước, hắn cũng ở trong căn phòng này, chờ đợi. Phải mất bao công sức, bao năm tìm kiếm, kèm một chút may mắn, cộng với cả thời gian tích cóp tiền bạc, hắn mới có thể đến...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex bạo dâm Truyện sex khổ dâm
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba