Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 1 » Phần 137

Ỷ thiên đồ long ký - Quyển 1 - Dịch giả Meode

Phần 137

Nhất trụ kình thiên Trương Siêu Quần ủy khuất nằm xuống bên cạnh Kỷ Yên Nhiên, nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ đỏ ửng của nàng tràn ngập vô hạn thỏa mãn cực giống như Tiểu Long Nữ, hắn đưa tay tại trên tấm lưng trần của nàng dính đầy mồ hôi nhẹ nhàng vuốt ve.

Kỷ Yên Nhiên xoay người lại, đối mặt với Trương Siêu Quần, ngượng ngùng nói:

– Xin lỗi, tỷ vô dụng.. không có để cho tiểu đệ….. không có làm cho cái kia…

Nàng ngập ngừng cũng không biết nói như thế nào để hình dung cho rỏ, vừa rồi lúc sướng khoái bực nào ngâm đãng, bây giờ lại là ngại ngùng, Trương Siêu Quần cười ha ha nói:

– Không có cái gì? Cũng không cần xin lỗi, chúng ta trước ngủ một hồi, chờ đến khi tỉnh lại, thêm một lần nữa không được sao?

Kỷ Yên Nhiên xấu hổ không chịu nổi, nũng nịu nói:

– Được rồi, lần sau, tỷ nhất định khiến cho tiểu đệ thỏa mãn…

Nàng vừa dứt lời, bỗng nhiên từ xa xa ngoài phòng truyền đến tiếng bước chân dồn dập, Trương Siêu Quần khẽ giật mình, Dương Bất Hối không phải là đã hạ lệnh không cho bất cứ ai tới gần nơi này sao? Ai lại nửa đêm như thế luyện tập chạy bộ, mà lại chạy đến tại nơi đây?

Kỷ Yên Nhiên hoàn toàn không có nội lực võ công, thính lực cũng kém nhiều nên chưa biết rỏ, thì đã nghe bên ngoài một giọng nói non nớt vừa chạy vừa thở hồng hộc gào lên:

– Siêu Quần ca ca! Siêu Quần ca ca! Phụ thân muội bị thương…

Ra khỏi phòng lúc, chỉ gặp Dương Bất Hối mặt mũi tràn đầy kinh hoàng, vừa chỉnh sửa quần áo, hắn vừa hỏi:

– Dương tả sứ đã xảy ra chuyện gì? Phụ thân muội thụ thương như thế nào?

Dương Bất Hối thở hổn hển, hai cái mắt to bao hàm lấy sự lo lắng, thần sắc hốt hoảng, nói:

– Tại phòng nghị sự… có… có một hòa thượng Thiếu Lâm, còn có Vi Bức vương, Bành Hòa thượng .. nhiều người nữa…tất cả giống như đều bị thương, ca ca đến nhanh đi!

Thì ra Dương Bất Hối nửa đêm chợt nhớ tới Trương Siêu Quần từ trưa đến bây giờ chưa có ăn qua cơm nước gì cả, đến khuya nàng vẫn chưa ngủ được, liền muốn đi đến gọi hắn đi ăn, đúng lúc đi ngang qua phòng nghị sự, nghe thấy có tiếng người nói chuyện, nàng biết trong phòng nghị sự, nếu như không phải chuyện khẩn yếu, thì hầu như không có người bén mảng, không tránh khỏi lòng hiếu kỳ, len lén nhìn qua, nhìn thấy bên trong có một hòa thượng tăng bào màu vàng nâu đang cùng Vi Bức vương đánh nhau, phụ thân cùng một số người khác ngồi hoặc nằm, hiển nhiên là đã bị thương, trong lòng nàng quýnh lên, nhanh chân liền hướng về phía căn phòng Trương Siêu Quần đang ở chạy đến.

Trương Siêu Quần nghe được nàng nói đến hòa thượng Thiếu Lâm, trong lòng hơi động, lập tức nghĩ đến Viên Chân, cũng chính là Hỗn Nguyên Phích Lịch Thủ Thành Côn.

Ngày hôm trước mình từ bí đạo bên trong đỉnh Quang Minh, bám theo một tên hòa thượng, lẽ ra hắn phải là sớm nghĩ đến Thành Côn, nhưng rồi phát hiện ra Càn Khôn Đại Na Di nên quá mức kinh hỉ, rồi sau đó Tiểu Chiêu lại tới, làm cho chuyện đại sự quên mất không để mắt đến! Trương Siêu Quần vội la lên:

– Muội ở chỗ này đừng có chạy lung tung, ta đi hỗ trợ bọn họ!

Thân hình khẽ động, hướng ra phía ngoài phóng đi, vừa mới vọt ra mấy bước, đột nhiên hắn nhớ đến bản thân mình cũng đâu có biết phòng nghị sự ở nơi nào, hắn xoay người lại, một tay ôm lấy Dương Bất Hối, không đợi tiểu cô nương kịp thẹn thùng, nói:

– Ta không biết phòng nghị sự ở đâu, muội chỉ dẫn cho ta đi!

Lúc đến bên ngoài phòng nghị sự, Trương Siêu Quần thấp giọng nói:

– Nơi này quá nguy hiểm, muội chạy đi tìm Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn tỷ tỷ và Vô Kỵ ca ca trước đi.

Dương Bất Hối biết rõ mình không biết võ công, ở chỗ này chỉ có thể vướng chân vướng tay, liền gật đầu ứng, bước nhanh đi.

Trương Siêu Quần đi tới cửa, thì nghe tiếng một người nói:

“Câu chuyện lúc bấy giờ… đã lâu… lâu lắm rồi, hồi đó lão tăng mới hai mươi tuổi, mà bây giờ đã 70 rồi, thôi được… để lão tăng nói hết cho các người nghe vậy, các người có biết lão tăng là ai không? Dương Phá Thiên là sư huynh của ta, Dương phu nhân là sư muội của ta, lúc lão tăng chưa đi tu tên họ của ta là Thành Côn, biệt hiệu là Hỗn Nguyên Phích Lịch Thủ, sư muội với lão tăng vốn là bạn thế giao với nhau, nên hồi còn nhỏ hai bên cha mẹ đã hứa hôn cho nhau rồi. Ngờ đâu Dương Phá Thiên cũng yêu sư muội của lão tăng, tới khi y được làm giáo chủ của Minh Giáo, oai trấn thiên hạ, mà cha mẹ của sư muội lão tăng lại là người mê thế lợi, đồng thời sư muội của lão tăng cũng là người ham hư danh, nên nàng nhận lời lấy Dương Phá Thiên ngay. Sau khi kết hôn, Dương Phá Thiên không làm cho nàng khoái lạc được, nàng thấy không hạnh phúc như ý muốn của mình, nên thỉnh thoảng mới gặp lại lão tăng…

Muốn lén gặp gỡ như thế thì phải có một nơi thật kín đáo mới được, bằng không để Dương Phá Thiên hay biết thì cả hai cũng đều bất tiện, Dương Phá Thiên rất yêu sư muội của lão tăng, nàng muốn gì được nấy, nên nàng mới bảo y đưa xuống đường hầm bí đạo này, tuy Phá Thiên không muốn, nhưng y vẫn phải chiều lòng thê tử mà đưa nàng vào đường hầm bí mật…

Thế là, từ đó trở đi, tại nơi thánh địa – nơi trang nghiêm nhất của Minh Giáo đã trở thành chốn giao hoan của lão tăng với giáo chủ phu nhân… hahaha… Lão tăng đi lại trong đường hầm này trước sau có tới mấy chục lần, nên ngày hôm nay trở lại đỉnh Quang Minh… lão tăng không tốn một chút hơi sức nào là vì như thế.”

Trương Siêu Quần biết, lão hòa thượng này chính là Thành Côn, hắn cười ha ha, ngang nhiên bước vào.

– Cái con bà nó! Dương phu nhân đã gả cho Dương giáo chủ, ngươi phải là dừng tay, thế mà lại câu dẫn Dương phu nhân, làm hại Dương giáo chủ bị tẩu hỏa nhập ma mà chết, như thế vẫn chưa đủ, lại vẫn muốn âm thầm gây tai họa cho Minh Giáo, trên đời đồ vô sỉ ta thấy cũng nhiều, nhưng vô sỉ như ngươi, thật sự là xưa nay chưa từng có thấy qua!

Trương Siêu Quần vừa đi vừa thóa mạ, lúc vào phòng nghị sự thì thấy trên mặt đất đang ngồi Dương Tiêu, Vi Nhất Tiếu, và năm người khác, trong đó có là Bành Oánh Ngọc, thì Trương Siêu Quần nhận ra, còn bốn người kia thì không biết, nhất định là nhóm Ngũ Tản Nhân của Minh Giáo.

Còn hòa thượng kia râu bạc mày trắng, nhìn qua niên kỷ đã khá cao, lão ta mặc một bộ tăng bào rất bình thường, người này không phải là Thành Côn sao!

Thành Côn thấy ngoài cửa có một người đi vào, nhất thời hắn sắc mặt xám trắng, khi nhìn rõ ràng chẳng qua là một thiếu niên, trong lòng nhất định nhủ thầm

“Tên tiểu tử này mới tầm chừng 20 tuổi, thì đâu có thể nào có bao nhiêu lợi hại…”

Thành Côn bị Vi Nhất Tiếu đánh trúng một chiêu Hàn Băng Miêu Chưởng, nhưng lúc này cũng đã tồn trữ được lại chút nội lực, tự nghĩ Trương Siêu Quần không phải là đối thủ của mình, quát lên:

– Tiểu tử từ đâu tới, ngươi biết cái gì! Các người tức giận làm gì, lão tăng đây mới là người đáng tức giận hơn các ngươi vạn lần, nhân duyên của lão tăng đang thành tựu mà lại bị Dương Phá Thiên cướp mất, rõ ràng là sắp thành thê tử của ta, mà chỉ vì Dương Phá Thiên được làm giáo chủ của Ma Giáo mà cướp được, nên ta coi Ma Giáo như kẻ thù bất cộng đái thiên. Ngày Dương Phá Thiên kết hôn với sư muội ta, ta cũng có đến mừng uống rượu, ta dã âm thầm thề: “Thành Côn này còn sống sót đến giây khắc nào, cũng phải giết cho được Dương Phá Thiên và hủy diệt Ma giáo này mới thôi, ta lập lời thề này xuống đã có hơn 40 năm, hôm nay đã đại công cáo thành, bên trong đỉnh Quang Minh này, ta đã chôn xuống mấy chục cân thuốc nổ, cái gì là Thiên Ưng giáo, Ngũ Hành Kỳ, Ngũ Tản Nhân vội vội vàng vàng đi lên cứu giúp, òanh một tiếng tiếng vang, dưới mặt đất chôn lấy bấy nhiêu thuốc nổ khói bay lửa diệt, không ai ngờ nổi là Ma giáo từ nay biến mất vô tung vô ảnh! Ha ha ha…

“Ha ha ha…”

Bất chợt lúc này Dương Tiêu cùng Vi Nhất Tiếu đồng lượt cười lên ha hả, hai người bọn họ đều đã từng gặp qua võ công Trương Siêu Quần, lúc Dương Tiêu lần đầu nhìn thấy thấy, cũng còn miễn nói, khi đó Trương Siêu Quần còn không có học được Cửu Dương Thần Công, nhưng Vi Nhất Tiếu đã từng cùng hắn so đấu qua khinh công, mặc dù hắn đuổi không kịp y, nhưng nội công rất mạnh, ít nhất cũng đạt đến cảnh giới như Ân Dã Vương, thật ra Vi Nhất Tiếu còn không biết, lúc này Trương Siêu Quần đã tu luyện được thêm Càn Khôn Đại Na Di tầng thứ năm rồi, phóng nhãn ra toàn võ lâm bây giờ, có mấy người có thể thắng được qua hắ, thật ra cũng không có nhiều.

Thành Côn ngạc nhiên cả giận nói:

– Các ngươi sắp chết đến nơi, mà còn có thể cười được ư?

Vi Nhất Tiếu vừa rồi lớn tiếng cười một tiếng, thân thể bị trúng Nhất Âm Chỉ phát tác, toàn thân lại phát run, nói không ra lời, Dương Tiêu thì còn đỡ hơn một chút, nói:

– Thành Côn a Thành Côn, ta nói ngươi hôm nay thất bại trong gang tấc, ha ha… ngươi khinh thường anh hùng thiên hạ, có phải là ngươi cảm thấy đứng ở trước mặt ngươi người thiếu niên trẻ tuổi này, nên cho là võ công hắn thấp kém, ngươi không để vào mắt?

Thành Côn giật mình trong lòng, liếc xéo qua Trương Siêu Quần, nói:

– Chẳng lẽ tiểu tử này còn có chỗ lợi hại nào sao? Ta chỉ cần một chưởng liền đánh chết hắn!

Trương Siêu Quần cười hắc hắc, nói:

– Thành Côn, ta coi ngươi cũng cao tuổi rồi, nhưng vẫn là người lớn tuổi, ánh mắt kém không dùng được, ngươi một chưởng đánh chết ta? Vậy thì cứ thử xem sao?

Thành Côn thấy hắn không có sợ hãi, lại thấy Dương Tiêu cùng Vi Nhất Tiếu dùng ánh mắt nhìn mình như nhìn người chết, y thấy hơi lo lắng, trong lòng lại tự nhủ:

“Chẳng lẽ tiểu tử này là cao thủ võ lâm sao? Hắn lúc bước vào, ta cũng không cảm nhận được nội lực của hắn ghê gớm cỡ nào…”

Thành Côn làm sao biết được, lúc này Trương Siêu Quần, nội công đã trở về đến cảnh giới nguyên trạng, y muốn dò la đến tu vi nội công của Trương Siêu Quần, trừ phi võ công của Thành Côn phải cao hơn Trương Siêu Quần thì mới nhận biết được.

Dương Tiêu lớn tiếng nói:

– Trương thiếu hiệp, chớ cùng hắn nói nhảm, nếu ngươi giết chết ác tăng này, trên dưới người của Minh Giáo đều mang đại ân thiếu hiệp!

Ngũ Tản Nhân đều là không nhận ra công phu của hắn, nhưng thấy Dương Tiêu đối với tiểu tử này lòng tin mười phần, trước mắt bọn họ cũng sinh ra hi vọng, hỗn loạn đều cùng ứng nói:

– Trương thiếu hiệp, ngươi giết hắn, ngươi muốn cái gì cứ việc mở miệng, người Minh Giáo chúng ta phủ giáp khắp thiên hạ, không có chuyện mà gì làm không được!

Trương Siêu Quần mỉm cười, thầm nghĩ:

“ Mang ơn? Tài phú? Tiểu gia ta không cần, tại sao bọn người không có ai nói là phụng ta làm giáo chủ vậy chứ?”

Thành Côn nghe được đám người Ma Giáo nói, thì mới biết được tiểu tử này không phải là người trong Ma Giáo, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, hòa nhã hỏi:

– Trương thiếu hiệp, lão nạp xem ngươi thần thanh khí tú, xác định là người trong danh môn chính phái có phải không?

– Ta là người của phái Võ Đang, thần thanh khí tú thì ta không biết, bất quá ta lại biết, Thành Côn ngươi hôm nay không phải là thần thanh khí tú, haha…

Thành Côn gượng cười nói:

– Trương thiếu hiệp, ngươi là phái Võ Đang, ta là phái Thiếu Lâm, lục đại phái chúng ta lần này vây công hang ổ Ma giáo, chính là cùng một chiến tuyến, ngươi ngay bây giờ giết mấy yêu nhân Ma giáo này, đợi sau này xuống núi, lão nạp sẽ thay mặt ngươi tại trước mặt Tống đại hiệp kể lại cho mọi người biết.

Trương Siêu Quần lại cười hắc hắc, Thành Côn tiếp tục nói:

– Ngươi có lẽ không biết, trong bọn họ, một là tứ đại pháp vương Thanh Dực Bức Vương Vi Nhất Tiếu, một là quang minh tả sứ Dương Tiêu, còn lại năm người là Ngũ Tản Nhân, đều là thủ lĩnh của Ma giáo, tiểu huynh đệ chỉ cần giết hết bọn hắn, chính là thiên đại công lao, đến lúc đó, Trương chân nhân cùng Tống đại hiệp tán dương ngươi, võ lâm thiên hạ đều cảm kích ngươi diệt trừ yêu tà Ma Giáo, đến lúc đó, còn có ai trong thiên hạ mà không biết danh tiếng của tiểu huynh đệ ?

Trương Siêu Quần thấy Thành Côn miệng lưỡi vẽ ra viễn cảnh rực rỡ hoa sen, cố gắng để mình động tâm, hắn cũng cảm thấy thú vị, dù sao thì Thành Côn cũng phải cần đến hai canh giờ mới khôi phục lại công lực, cứ cho là y khôi phục lại công lực lúc ban đầu, cũng chưa chắc là đối thủ của mình, cho nên hắn liền trêu tức chi tâm, làm bộ động tâm, hỏi:

– Có phải là trong thiên hạ mọi người đều biết ta sao? Vậy cũng rất tốt! Chẳng phải là chỉ qua một trận này ta đây sẽ đại đại hữu danh rồi?

Thành Côn liên tục gật đầu, không khỏi tâm hoa nộ phóng, nói:

– Đúng vậy, tiểu huynh đệ, ta là đệ tử của thần tăng phái Thiếu Lâm, phái Thiếu Lâm trong võ lâm uy vọng, có tục gia đệ tử trải rộng khắp thiên hạ, chỉ cần lan truyền chuyện này ra ngoài, Võ Đang thiếu hiệp một mình tiêu diệt bảy ma đầu của Ma Giáo, khi đó phái Võ Đang cũng vinh danh thiên hạ a!

Chu Điên của Ngũ Tản Nhân nghe xong liền lớn tiếng kêu lên:

– Đánh rắm đánh rắm! Thối không ngửi được! Tiểu huynh đệ, ngươi đừng nghe lão hòa thượng này nói bậy, nói bạ, hắn đang trì hoãn thời gian, âm thầm khôi phục nội lực, đến lúc đó chắc chắn là một chưởng sẽ đánh chết ngươi, đừng có tin lời hắn!

Dương Tiêu cũng nói:

– Trương thiếu hiệp, lão ác tăng giậu đổ bìm leo, chuyên luôn đánh lén, hành vi hèn hạ như vậy, ngươi cũng là chính tai nghe được. Nếu như thiếu hiệp không giết chết hắn, Minh Giáo trên dưới mấy vạn người đều sẽ bị tru diệt, nếu giất được hắn thì thiếu hiệp chính là hành vi nhân từ đại dũng hiệp nghĩa, huống chi, năm xưa ngươi đã nhờ ta chiếu cố đến nội quyến cùng với Trương Vô Kỵ, ta đối đãi bọn họ như là thân nhân của mình, Vô Kỵ bị trúng hàn độc, suốt một năm nay, ta mời danh y các nơi không biết bao nhiêu…

Trương Siêu Quần quay về phía Dương Tiêu mỉn cười, nhẹ gật đầu, ra hiệu y an tâm chớ đừng gấp.

Quay đầu hướng Thành Côn nói:

– Lão hòa thượng, có nghe hay chưa? Ta cùng Minh Giáo vẫn là có chút tình nghĩa sâu xa, bây giờ ta cũng chưa có giết ngươi, sẽ chờ ngươi khôi phục nội lực, tiểu gia sẽ đùa với ngươi một trận.

Thành Côn biết hắn sẽ không chịu buông tha cho mình, trong lòng nôn nóng, cố tự trấn định tâm thần, nói:

– Tiểu huynh đệ, phái Võ Đang cùng Ma Giáo thông đồng làm bậy sao? Ngươi đã là đệ tử Võ Đang, danh môn chính phái, chẳng lẽ dám làm bại hoại thanh danh phái Võ Đang sao?

Trương Siêu Quần cười:

– Ha ha, danh môn chính phái! Không tệ, phái Võ Đang cùng phái Thiếu Lâm, phái Nga Mi là ba môn phái hoàn toàn chính xác quang minh lỗi lạc, ta rất kính nể, nhưng phái Côn Luân, phái Hoa Sơn cũng được coi như danh môn chính phái sao? Ha ha ha, quả nhiên là trò cười…

Bành Oánh Ngọc lớn tiếng nói theo:

– Nói hay lắm! Cái gì mà là danh môn chính phái! Chúng ta Minh Giáo phản kháng triều Nguyên tàn bạo, làm nhiệm vụ chính đáng của mình, đổ máu chảy mồ hôi, còn danh môn chính phái thì đứng ở nơi nào trong cuộc chiến tranh này?

Trương Siêu Quần lườm Bành Oánh Ngọc một cái, trong lòng tự nhủ, ngươi đừng ngảy vào họng của ta à!

Thành Côn nói:

– Hừ.. chỉ bằng một câu của ngươi, thì có thể lật ngược, phải trái, lẫn lộn đen trắng sao? Trò cười! Ma giáo yêu nghiệt trong giang hồ phạm tội ác nhiều lần, có môn phái nào mà không có mấy mạng người chết trên trong tay bọn họ? Ha ha… Quang Minh đỉnh Ma giáo của các ngươi có mười ba trạm, tự mình cho là nơi hiểm trở, dưới con mắt phái Thiếu Lâm chúng ta thì bất quá chỉ là một cuộc dạo chơi mà thôi, chết đến nơi rồi có cần gì mà tiếc nuối?

Trương Siêu Quần khẽ giật mình, vừa rồi hắn đã mơ hồ nghe được từ nơi xa có tiếng binh khí đánh nhau, còn cho là người của Minh Giáo đang diễn luyện, lúc này mới giật mình, Trương Siêu Quần lông mày nhíu lại, người của lục đại phái không có khả năng tấn công nhanh như thế!

Thành Côn đắc ý nói:

– Ta đã sớm đem bí đạo Quang Minh đỉnh báo cho Không Trí sư thúc cùng Tống đại hiệp, xem ra, bọn họ lúc này cũng đã đến rồi!

Người trong phòng nghị sự biến sắc, Trương Siêu Quần lúc này mới nhớ tới, lúc dưới núi, Nhuệ Kim Kỳ đánh nhau, chỉ có người của ngũ đại phái, đơn độc thiếu môn phái Thiếu Lâm, Võ Đang cũng chỉ có Ân Lê Đình cùng Tống Thanh Thư mấy người, thì ra đúng là có sắp xếp từ trước! Nhưng mình từ bí đạo đi ra, rõ ràng là đã vô tình chạm vào cơ quan bên trong, làm những tảng đá lớn chôn vùi xuống hang động, chỉ sợ đã là phủ kín ở lối đi, chẳng lẽ bí đạo còn có con đường khác sao?

Trương Siêu Quần kinh nghi bất định, đúng lúc này, trước mắt bỗng nhiên hoa mắt một cái, trong lòng bàn tay Thành Côn, một tia hơi lạnh băng hàn hướng về phía hắn đánh tới, Trương Siêu Quần biết là Thành Côn đánh lén, y đã bị trúng Hàn Băng Miêu Chưởng của Vi Nhất Tiếu, chắn chắn là không thể nào khôi phục công lực nhanh được..

– Muốn chết!

Trương Siêu Quần đón tới cỗ hơi lạnh hàn băng, vỗ tới một chưởng, hắn học được Cửu Dương Thần Công quyển thứ nhất cùng với Càn Khôn Đại Na Di tầng thứ năm, nội công ở trong người hắn rất thâm hậu nên âm khí của Thành Côn bị Cửu Dương Thần Công làm tan biến ngay, ngay lấp tức một cỗ nội kình hùng hậu phá không phóng ra, chỉ nghe tiếng rên lên một tiếng, Thành Côn thấy ngón tay của mình bỗng nóng hổi, công lực trong người hình như bị tan rã hết, y vừa bị thương nặng, trong người chỉ còn có một thành công lực thôi, nên biết tình thế trước mắt rất bất lợi cho mình, y liền quay mình chạy ngay, một bóng đạo bào vàng nâu lách mình lướt vội đi!

Trương Siêu Quần thầm kêu to tính đã sai, thì ra Thành Côn đánh ra chỉ là hư chiêu, thừa dịp hắn phân tâm, khi Thành Côn xuất Nhất Âm Chỉ, mà hắn thì đúng là đần độn, lại cùng Thành Côn liều mạng, hoàn toàn không có phòng ngừa đến là Thành Côn muốn chạy trốn!

Trương Siêu Quần trong lòng ác khí bị đè nén, con vịt bị đun sôi như thế mà thoáng cái bay mất! Thanh danh Trương Siêu Quần ta như thế này thì bị hủy hết! Hắn liền phi thân hướng theo cái bóng vàng nâu đuổi theo.

– Á…

Một tiếng tiếng kêu non nớt sợ hãi truyền đến…

Trương Siêu Quần lập tức nghe được là tiếng của Dương Bất Hối, đang la lên kinh hãi, hắn phong ra ngoài cửa, bóng dáng Thành Côn hoàn toàn không có, còn Dương Bất Hối toàn thân run rẩy nằm trên mặt đất, ngửa đầu, mặt xám bệch ngó lấy mình.

Trương Siêu Quần run lên trong lòng, không đuổi theo Thành Côn, vội vàng đến bên cạnh Dương Bất Hối, hỏi:

– Tiểu muội bị thương ở đâu?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 1
Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 2
Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 3
Thông tin truyện
Tên truyện Ỷ thiên đồ long ký - Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Đụ máy bay, Truyện cổ trang, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex phá trinh
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/12/2017 12:59 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba