Truyện sex ở trang web truyensextv2.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 1 » Phần 8

Ỷ thiên đồ long ký - Quyển 1 - Dịch giả Meode

Phần 8

Trở lại chiếc thuyền nhỏ của nhà Chu Chỉ Nhược, dàn xếp chỗ nghỉ cho Trương Vô Kỵ cùng với Thường Ngộ Xuân, ngồi ở mũi thuyền Trương Siêu Quần lại khó khăn, cực kỳ thương tiếc nhìn Chu Chỉ ngủ say Nhược trong lòng mình. Trương Siêu Quần không biết lúc nàng tỉnh lại, sẽ nói như thế nào, tuy rằng không có tận mắt nhìn thấy vợ chồng Chu bá mẫu bị giết, nhưng. . .

Trương Siêu Quần không dám nghĩ tới, còn không biết Chu Chỉ Nhược khi biết tin dữ cha mẹ của mình thì sẽ ầm ĩ đến cỡ nào đây..

– Siêu Quần tiểu huynh đệ có phải đang vì chuyện của tiểu cô nương này mà phiền não?

Chẳng biết lúc nào Trương Tam Phong đã đứng ở phía sau.

Trương Siêu Quần ôm tiểu cô nương đứng lên, thấy Trương Tam Phong gọi tên mình, xem ra lão đạo sĩ đã không coi mình là người xa lạ, lập tức thành thật trả lời nói:

– Đúng vậy cha mẹ đã lành ít dữ nhiều, vãn bối không biết sau khi tỉnh lại làm sao nói với nàng đây nữa.

Trương Tam Phong quan sát Trương Siêu Quần và tiểu cô nương nằm ở trong lòng hắn rồi nói:

– Tiểu cô nương này không phải là gia muội của tiểu huynh đệ?

Trương Tam Phong thấy tiểu cô nương kia ước chừng 12-13 tuổi, quần áo cũ nát, hai chân để trần, vừa nhìn thì biết là con nhà ngư dân bần hàn, nhưng dung nhan tú lệ, mười phần là tuyệt sắc mỹ nhân, thấy Trương Siêu Quần quan tâm như vậy, nói lên hai người quan hệ không bình thường.

Trương Siêu Quần nở nụ cười cộc lốc:

– Cái này… vãn bối cùng nàng dự định chung thân. . .

Nói tới vấn đề này dù là Trương Siêu Quần da mặt dày đần đâu cũng không khỏi đỏ lên, lấy một tiểu cô nương là tội lớn rồi…..

– Ha ha, không cần ngại ngùng, nam đại đương hôn, nữ đại đương giá, ta xem tiểu cô nương này mười phần là mỹ nhân tuyệt sắc, mà tiểu huynh đệ lại là nhân trung chi long, hai người đúng là trai tài gái sắc, vô cùng xứng…vô cùng xứng.

Trương Siêu Quần không nghĩ tới liền Trương chân nhân cũng nói được lời này, trai lớn dựng vợ này tốt, lời lẽ chí lý! Nhưng nàng hiện giờ mới 12 tuổi a! Đúng là toát mồ hôi…!

Trương Tam Phong lại mỉm cười nói:

– Tiểu cô nương này tên gọi là gì?

Trương Siêu Quần nói:

– Chu Chỉ Nhược.

Trương Tam Phong vuốt chòm râu rất dài của mình nói:

– Tuy là con nhà ngư dân lại đặt tên thật tốt, tiểu cô nương nhà ở tại nơi vừa bị quân Mông Cổ tàn sát này?

Trương Siêu Quần gật gật đầu:

– Vâng, nàng là thôn nữ ở đây, vì lẽ đó vãn bối đối với nàng rất là thương tâm.

Trương Tam Phong nói:

– Tiểu cô nương còn có người thân không?

Trương Siêu Quần nói:

– Không còn, nàng cũng chỉ còn có vãn bối là người thân duy nhất.

Trương Tam Phong gật t đầu, thay đổi đề tài nói:

– Siêu quần, bần đạo thấy tiểu huynh đệ vẫn chưa tu luyện nội lực, nhưng gân cốt trui rèn cứng cáp, thêm vào kiến thức không thấp, bần đạo muốn thu tiểu huynh đệ làm đồ đệ, không biết ý của tiểu huynh đệ như thế nào?

Trương Siêu Quần nghe vậy đại hỉ, vốn là hắn đang mong muốn có cơ hội bái Trương Tam Phong làm sư phụ, chỉ ngại nhân gia là một đại tông sư, võ công cái thế, sẽ không dễ đãng thu đồ đệ, hơn nữa hắn cũng không biết thế nào mở miệng cần xin, đang ôm tiểu cô nương lập tức quỳ xuống, cao giọng nói:

– Sư phụ tại thượng, xin nhận đồ nhi một bái.

Nói xong thì quỳ lạy, nhưng khi cúi đầu mới nghĩ đến mình đang ôm Chu Chỉ Nhược, Trương Tam Phong cười ha ha, dùng nội lực nâng hắn lên, Trương Siêu Quần cảm thấy một luồng sức mạnh an lành, làm hắn ưỡn thẳng lưng.

Trương Tam Phong cười nói:

– Những lễ tiết này, chờ chúng ta sau khi trở về Võ Đang sơn tiến hành cũng không muộn, hiện tại trước tiên cứ là đệ tử ký danh đi đã..

Trương Siêu Quần cũng không câu nệ, đứng dậy gật đầu.

Trương Tam Phong nói:

– Con có biết là sư phụ có mấy vị đệ tử?

– Thưa sư phụ có bảy người đệ tử!

Câu này không làm khó tới Trương Siêu Quần:

– Phân biệt là:Tống Viễn Kiều, Du Liên Châu, Dư Đại Nham, Trương Tòng Khê, Trương Thúy Sơn, Ân Lê Đình, Mạc Thiên Cốc, hợp xưng là Võ Đang thất hiệp, không biết là đệ tử nói có sai không?

Trương Tam Phong vuốt cằm nói:

– Không sai, sư phụ nhiều năm qua đã không có thu thêm đồ đệ, nay nhận con làm đồ đệ là bởi vì một: gân cốt kỳ giai, là người thích hợp để luyện võ; hai: quan trọng nhất con là một người có nhiết huyết lương tri, có tinh thần trọng nghĩa, sư phụ thu người làm đồ đệ, xưa nay đều là khảo tra phẩm hạnh, gặp chuyện bất bình rút dao tương trợ, điểm ấy con làm rất khá.

Trương Siêu Quần âm thầm lau mồ hôi, thầm kêu may mắn, chính mình đó là thấy cái gì việc nghĩa hăng hái làm? Thực ra là do hắn không ưa những tên lính kia Mông Cổ lạm sát kẻ vô tội mà thôi.

Lúc này Trương Vô Kỵ lại kêu một tiếng thái sư phụ, Trương Tam Phong lo lắng thương thế của Vô Kỵ, quay lại dặn Trương Siêu Quần tạm thời không đem việc này tiết lộ….

Trương Tam Phong lại vì Trương Vô Kỵ mà vận nội lực đưa vào cơ thể của hắn, trải qua không lâu, Trương Vô Kỵ tỉnh dậy…

Thường Ngộ Xuân ở bên cạnh Trương Siêu Quần nói:

– Chuyện đến nước này, nếu Vô Kỵ không đi tìm thần y Hồ Thanh Ngưu trị liệu, chỉ sợ trong cơ thể độc tính xâm nhập vào tâm mạch, đến lúc đó thật là nguy hiểm, chi bằng Trương chân nhân cứ cho vãn bối bồi tiếp Vô Kỵ đi đến Hồ Điệp cốc nhé!

Trương Tam Phong chần chờ một chút, Trương Vô Kỵ là cốt nhục duy nhất còn lại của ái đồ Trương Thúy Sơn, phải đem hắn giao cho trong tay đệ tử Ma giáo từ trước đến giờ nổi danh quái dị tà ác, thật là vạn phần không yên lòng, bây giờ có một đệ tử mới thu nhận cùng đi với bọn họ, thì cũng yên tâm được phần nào.

Trước mắt Vô Kỵ độc nhập nguy kịch, sinh tử chỉ còn là thời khắc, cần phải quyết định thật nhanh, cho nên nói:

– Quyết định như vậy cũng đương nhiên là được, nhưng Hồ thần y có một quy định, thề quyết không chữa bệnh cho người ngoài Ma giáo, Siêu Quần đi theo nếu là miễn cưỡng Vô Kỵ nhập giáo, thì tuyệt đối không thể đồng ý.

Trương Tam Phong biết người trong ma giáo làm việc quỷ bí, nếu dây dưa trên người, thì sau này không biết còn có bao nhiêu hậu hoạn, Trương Thúy Sơn thảm tử chính là một sự cảnh báo sờ sờ trước mắt.

Trương Siêu Quần biết là Trương Vô Kỵ sau này không chỉ là nhập giáo, hơn nữa còn làm đến giáo chủ Minh giáo, Trương Tam Phong nếu có lo lắng, thì cũng là dư thừa, gật gật đầu, nói:

– Đồ nhi đã biết.

Thường Ngộ Xuân nghe qua Trương Tam Phong nói như vậy trong lòng không vui, cất cao giọng nói:

– Trương chân nhân đánh giá người của Minh giáo quá thấp rồi, giả như Hồ sư bá không chịu chữa bệnh cho Vô Kỵ tiểu huynh đệ, Thường Ngộ Xuân này sẽ một mạng đổi một mạng với Hồ sư bá.

Trương Tam Phong vuốt râu cười nói:

– Thường anh hùng không cần chú ý, bần đạo đương nhiên bần đạo biết ngươi quang minh lỗi lạc, là một hảo hán tử đỉnh thiên lập địa, bần đạo có một câu không xuôi tai khuyên ngươi, không biết có làm phiền lòng Thường anh hùng không?

Thường Ngộ Xuân nói:

– Trương chân nhân chỉ giáo, làm sao vãn bối dám trách móc?

Trương Tam Phong nói:

– Được! Bần đạo khuyên ngươi có thể thay đổi triệt để, rời khỏi Ma giáo, nếu không hiềm bản lĩnh phái Võ Đang thấp kém, bần đạo sẽ bảo đại để tử Tống Viễn Kiều thu ngươi làm đồ đệ, ngày sau ngươi hành tẩu giang hồ, cũng không ai dám xem thường ….

Tống Viễn Kiều là người đứng đầu trong Võ Đang thất hiệp, danh chấn thiên hạ, người tầm thường trong võ lâm muốn gặp Tống Viễn Kiều một lần cũng là không dễ.

Thường Ngộ Xuân xuất thân Ma giáo, nay lọt mắt xanh của Trương Tam Phong, muốn hắn vào làm đệ tử của Tống Viễn Kiều, với người học võ mà nói, thực là hiếm thấy phúc duyên lớn lao cực điểm.

Trương Siêu Quần vừa được Trương Tam Phong nhận lời thu làm đệ tử ký danh, lại thấy Trương Tam Phong có ý nhận thêm Thường Ngộ Xuân làm đồ đệ, không khỏi lăn tăn, xem ra hôm nay Trương chân nhân này bị nghiện thu đồ đệ rồi, thu nhiều, sẽ không còn quý hiếm, nghĩ đi lại nghĩ, mình bái Trương Tam Phong làm sư phụ, nhưng Thường Ngộ Xuân là làm đệ tử của Tống Viễn Kiều, suy ra thì mình cũng trở thành sư thúc của hắn, trong lòng cũng miễn cưỡng vừa ý.

Nào ngờ Thường Ngộ Xuân cất cao giọng nói:

– Vãn bối được Trương chân nhân coi trọng, thực là vô cùng cảm kích, nhưng vãn bối thân là đệ tử Minh giáo, trọn đời không dám quay lưng.

Trương Siêu Quần lúc này mới đột nhiên nhớ lại, Thường Ngộ Xuân vẫn chưa có đồng ý vào làm đệ tử phái Võ Đang.

Trương Tam Phong lại khuyên nhủ vài câu, Thường Ngộ Xuân kiên quyết từ chối, Trương Tam Phong thấy hắn u mê không tỉnh, không khỏi lắc đầu thở dài…

Trương Tam Phong dặn dò Trương Siêu Quần một phen, nhìn qua Chu Chỉ Nhược nói:

– Tiểu cô nương này, hãy để cho sư phụ tạm thời mang về núi Võ Đang, rồi sẽ nghĩ cách thu xếp.

Trương Siêu Quần biết nếu diễn tiếp sau đó sẽ mang Chu Chỉ Nhược đến Nga Mi, cái kia Diệt Tuyệt sư thái không phải là người tốt gì, chớ đem đến cho bà ta làm hỏng tiểu cô nương nhà mình nên vội vàng nói:

– Sư phụ, muội muội đệ tử vừa mất đi phụ mẫu, chỉ có một mình đệ tử là người thân, đệ tử phải mang phải mang muội muội đi theo bên người.

Trương Tam Phong cười ha ha, nói:

– Con nói cũng có đạo lý, nhưng còn thiếu niên, cũng đừng có quá mê muội nữ sắc mới tốt, nếu là Hồ thần y đem Vô Kỵ chữa khỏi, con lập tức dẫn hắn về núi Võ Đang giùm sư phụ.

Trương Siêu Quần vui vẻ nói:

– Con biết rồi, sư… phụ!

Đây chính là quá tốt rồi, bái Trương Tam Phong phái Võ Đang làm sư phụ, bao nhiêu người nằm mơ cũng không được, vận khí mình tốt như vậy, Võ Đang thất hiệp danh trấn thiên hạ, hiện tại lại có thêm Trương Siêu Quần, ngày sau học được võ công nội gia, hành tẩu giang hồ, ai không tôn ta một câu Võ Đang Trương bát hiệp! Ạch… danh xưng này có chút gượng ép, cũng may ta là họ Trương, vạn nhất ta họ Vương, há không phải người ta sẽ gọi ta là Vương bát hiệp, rồi khi ghét thì sẽ gọi là Vương bát đản sao?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 1
Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 2
Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 3
Thông tin truyện
Tên truyện Ỷ thiên đồ long ký - Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Đụ máy bay, Truyện cổ trang, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex phá trinh
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/12/2017 12:59 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - hitclub - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba